Phùng Đại Lực vội vàng : “…   thể chạy    chứ?
Hắn còn  vợ con ở đây, chẳng lẽ  quan tâm đến họ ?” “Không đúng!”
Tô Lưu Nguyệt  trầm giọng : “Hắn  thể nào bỏ chạy.
Trong suy nghĩ của ,  đang thực hiện việc cứu rỗi chúng sinh.
Nếu  chạy, chẳng  tự  thừa nhận rằng những việc   là sai lầm ?”
Mọi : “…”
 , suýt nữa họ quên mất rằng tên tội phạm  tự xem  là một vị Bồ Tát điên cuồng!
Tôn Chiêu An vội hỏi: “Vậy bây giờ    ?
Hắn  mới g.i.ế.c một ,  thể nào  hành động quá nhanh như .
Hắn chỉ  thể   chợ ma? Hoặc…  vẫn còn đang ở đó?”
“Chờ , để  suy nghĩ một chút.”
Tô Lưu Nguyệt nhắm mắt , lông mày nhíu chặt.
Sau một lúc, cô mở mắt , trong mắt ánh lên tia sáng sắc bén, cô  chằm chằm   phụ nữ nông dân đang lo lắng  yên và : “Gần đây  ngôi miếu nào thờ Quan Thế Âm Bồ Tát ?
 
Nói đúng hơn, ngôi miếu nơi  chồng ngươi  tự tử, nó ở ?”
Người phụ nữ nông dân kinh ngạc  thể tin nổi: “Ngươi… ngươi      chồng   tự tử?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-119.html.]
Hơn nữa…   ngươi  bà   tự tử trong miếu Quan Âm?”
Tô Lưu Nguyệt  giải thích, chỉ lạnh lùng hỏi: “Ngôi miếu Quan Âm đó    gần đây ?”
Người phụ nữ ngây    cô một lúc,  theo phản xạ trả lời: “… đúng , tổ tiên làng Thanh Thạch chúng  từng truyền rằng  nhận  ân huệ từ Quan Thế Âm Bồ Tát, vì   trong làng luôn tín ngưỡng Bồ Tát.
Trong làng… trong làng  hai ngôi miếu Quan Âm, một ngôi   bỏ hoang, một ngôi  xây mới cách đây vài năm.
Mẹ chồng  năm xưa… chính là  treo cổ tự tử trong ngôi miếu   bỏ hoang đó…”
Người dân làng  dẫn họ đến đây, lập tức phẫn nộ : “Năm đó, chính vì  của Mã Thành treo cổ trong miếu,  trong làng mới cảm thấy ngôi miếu đó quá xui xẻo, nên dần bỏ nó  và quyên tiền xây dựng một ngôi miếu mới.
Mẹ của Mã Thành lúc còn sống thường đến miếu cầu nguyện,  ai ngờ rằng bà   tự tử tại đó…”
Nghe , Tô Lưu Nguyệt lập tức  dứt khoát: “Xin hãy dẫn chúng  đến ngôi miếu Quan Âm  bỏ hoang đó!”
Cô  từng chữ một: “Mã Thành… chắc chắn đang ở đó.”
Mọi  dù  đoán  nhưng vẫn  hiểu   Tô Lưu Nguyệt  đưa   phán đoán .
Khi  thấy ánh mắt bối rối và tò mò của  , Tô Lưu Nguyệt giải thích trong khi  đến miếu Quan Âm: “Mã Thành đêm nay chắc chắn  đến chợ ma, khi thấy chúng  đang tìm ,  ngay lập tức nhận  rằng việc      bại lộ.
Tuy nhiên,    thừa nhận rằng    những việc trái pháp luật và đạo đức.
 
Dù lý trí  rõ rằng chúng  đến để bắt , nhưng cảm xúc của   chấp nhận điều đó.
Trong trường hợp , nơi mà   khả năng cao nhất sẽ đến chính là nơi  tạo nên tâm lý lệch lạc của , nơi mà   tận tay gi.ết ch.ết  !”
Miếu Quan Âm  xa nhà Mã Thành, và chỉ  một đoạn đường ngắn, họ  đến nơi.