Vương Thị  nhịn  dùng khuỷu tay thúc nhẹ  chồng , chẳng lẽ   thấy rằng cha  cố tình    điều  ?
Dù  đây cũng là chuyện liên quan đến chính sự trong triều,   là chuyện họ  thể tùy tiện bàn luận.
Tiết Thành Nghĩa  con trai phá đám ngay lập tức,  nhịn  mà ho khan hai tiếng, âm thầm trừng mắt   một cái, nhưng cuối cùng  thể kiềm chế nụ  đang nở  môi, : “Dù thế nào, chuyện  cũng  qua , gia đình họ Tiết của chúng  sẽ ngày càng  hơn!
Văn Tấn, chẳng bao lâu nữa sẽ mở ân khoa, hiện tại triều đình đang  cần nhân tài, kỳ thi  chỉ giữ  ba vòng là thi hương, thi hội và thi đình, và sẽ   thành trong vòng một tháng, tất cả thí sinh đủ tuổi,   hồ sơ tội phạm nghiêm trọng đều  thể đăng ký, đây là một cơ hội tuyệt vời cho con!
Con  ôn tập bài vở đến  ?”
Tiết Văn Tấn mỉm  gật đầu: “Cha cứ yên tâm, con nhất định sẽ  hết sức .”
Vân Thị  nhịn   : “Văn Tấn mấy ngày nay   chăm chỉ, chúng  đều thấy rõ, cha còn gì mà  yên tâm?
Hôm nay hiếm khi Văn Tấn trở về nhà, chúng  đừng  những chuyện  để tránh tạo áp lực cho Văn Tấn.
Tuy nhiên, tiệc thưởng sen của Trường Hỷ trưởng công chúa diễn   vài ngày nữa, e rằng Văn Tấn  thể tham dự , hiếm khi cả gia đình chúng  đều nhận  thiệp mời.
Lưu Nguyệt, Quách thị của con   với con về tiệc thưởng sen ?”
Tiệc thưởng sen?
Tô Lưu Nguyệt  thấy ba từ xa lạ , liền  ngay, Quách thị chắc chắn   hãm hại nàng  nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Lưu Nguyệt,   Vân Thị  thể  hiểu, sắc mặt lập tức  đổi, : “Quách thị  dám   với con về chuyện ?
Thật là vô lý!
Thật là vô lý!
Con là con gái trưởng đích của nhà họ Tô, trong thiệp mời của Trường Hỷ trưởng công chúa      tên con!”
Một buổi tiệc lớn như , hơn nữa đây còn là  đầu tiên kể từ khi Đại Khánh thành lập,  chỉ là cơ hội tuyệt vời để kết giao, mà Lưu Nguyệt ở đó,   còn  thể gặp  một mối lương duyên  .
Quách thị   dám giấu con về chuyện quan trọng như ! Nhìn thấy Vân Thị tức giận đến đỏ mặt, Tô Lưu Nguyệt vội :
“Đại cữu mẫu  cần  xúc động,  thể là họ  kịp  với con, hơn nữa, buổi tiệc đó, con cũng  nhất thiết  tham dự, dù  chuyện  nhà họ Trịnh từ hôn cũng mới xảy   lâu…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-148.html.]
Tô Lưu Nguyệt thực sự   .
Trong thời gian  việc cho Chu Vân Khắc, nàng gặp càng ít  càng , nếu chẳng may  ai đó nhận , sẽ  phiền phức.
Đợi đến khi nàng   tách khỏi Chu Vân Khắc, thì tham gia những buổi tiệc như  cũng  muộn.
Vân Thị     suy nghĩ của cháu gái , chỉ nghĩ rằng nàng đang lo lắng về ánh mắt của  khác,  khỏi đau lòng : “ điều đó cũng   là lý do để Quách thị   gạt con sang một bên!
Hơn nữa, buổi tiệc thưởng sen   là một cơ hội lớn cho tất cả các cô gái  xuất giá trong  thành…”
Tô Lưu Nguyệt  ngạc nhiên,  kịp hỏi Vân Thị ý nghĩa của câu   là gì, thì  gác cổng của nhà họ Tiết  bước , hành lễ : “Lão gia, phu nhân, bên ngoài   tự xưng là nha dịch của Kinh Triệu phủ,  là  việc gấp đến tìm Tam tiểu thư.”
Mọi  trong gia đình họ Tiết đều  Tô Lưu Nguyệt đang giúp Kinh Triệu phủ điều tra vụ án, lập tức đều nhíu mày.
Tô Lưu Nguyệt lập tức  dậy, : “Con  ngay đây.”
Người của Kinh Triệu phủ  ít khi đến nhà họ Tiết tìm nàng, họ đến chỉ  thể là do  vụ án mà nàng bắt buộc  tham gia.
Nói xong, nàng liền nhanh chóng bước  ngoài, Vân Thị phản ứng  ngăn nàng , nhưng  quá muộn,  khỏi  đau lòng   hài lòng : “Đứa trẻ đó, ít nhất cũng  ăn xong bữa tối  hãy  chứ!
Người của Kinh Triệu phủ thật là,   chọn đúng giờ  để tìm , thật sự coi Lưu Nguyệt là  của họ mà sử dụng !”
 
Tiết Uyển Linh  nhịn   với vẻ mặt ngưỡng mộ,  theo hướng mà Tô Lưu Nguyệt  rời : “ con thấy biểu tỷ thật tuyệt vời,  thể   của Kinh Triệu phủ mời  điều tra án, con cũng   theo biểu tỷ để xem tỷ  điều tra như thế nào.”
Vân Thị nhất thời    gì.
Bà cũng tự hào về cháu gái , nếu  tính đến những tác động  thể  của việc  đối với nàng, bà cũng   để nàng tự do  những điều  thích.
Bà  khỏi thở dài.
Thôi , dù  Lưu Nguyệt cũng   rằng, chuyện  nàng sẽ   lâu dài, trong thời gian , bà sẽ ít  về nàng hơn, để nàng  thoải mái  đủ thì thôi.
Sau khi Tô Lưu Nguyệt  đồ xong,  đến cửa liền  thấy  đến tìm nàng là Phùng Đại Lực.
Phùng Đại Lực   thấy nàng, liền vội vàng : “Tô tiểu lang quân,   ,   kỹ nữ gặp nạn !”