Vân thị nhướng mày, giọng đầy giận dữ: “Uyển nhi!”
Đám gia nhân  bên cạnh ngay lập tức trở nên lúng túng,     gì.
Tô Lưu Nguyệt bỗng tiến lên, mỉm  nhẹ nhàng: “Đại cữu mẫu, trong bếp nhà   gừng ?”
Trong bầu  khí căng thẳng, câu hỏi bất ngờ của Tô Lưu Nguyệt  hề liên quan đến tình hình hiện tại khiến  , kể cả Tiết Linh Uyển, đều sững sờ.
Vân thị ngẩn  một lúc  gật đầu: “Tất nhiên là …” “Còn sữa bò thì ?
Có ?”
Vân thị  gật đầu: “Từ khi Ý Khả  thai,   bảo  mua sữa bò mỗi ngày.
Lưu Nguyệt, con hỏi  là …”
Tô Lưu Nguyệt mỉm : “Phòng   nhiều  quá,  khí ngột ngạt,   cho sức khỏe của biểu tẩu.
Con tạm thời sẽ  , nhưng con  một món tráng miệng  thể giúp giảm triệu chứng buồn nôn, nôn mửa của phụ nữ mang thai.
Đại cữu mẫu  biểu tẩu dạo  ăn uống  ngon miệng, con sẽ thử  món  cho biểu tẩu, xem  hợp khẩu vị .”
Vân thị càng ngạc nhiên hơn, ngây  : “Lưu Nguyệt, con… con   món tráng miệng ?!”
Trước đây bà  từng   về điều !
 
Tiết Linh Uyển cau mày, dường như   gì đó, nhưng Tô Lưu Nguyệt  liếc  cô,  cất lời : “Khi rảnh rỗi ở nhà, con cũng  tìm tòi học hỏi vài món.
Biểu  trông  vẻ nhàn rỗi, chi bằng theo con  bếp thử  chung?”
Tiết Linh Uyển: “???”
Cô   vẻ rảnh rỗi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-35.html.]
Người phụ nữ  đang châm chọc cô ?!
Nhìn thấy nét mặt khó chịu của Tiết Linh Uyển, Tô Lưu Nguyệt khẽ nhếch môi, giọng  lạnh lùng: “Biểu    lo lắng về biểu tẩu, tại   đến giám sát xem   gì?
Hay biểu  chỉ  , thực  trong lòng  tin tưởng ?” Ai mà tin cô  !
Một kẻ luôn tự cao tự đại như !
Tiết Linh Uyển  kích động, nghiến răng : “Được! Ta sẽ cùng ngươi  bếp xem ngươi   món gì! Đừng   hại tỷ tỷ của !”
Nói xong, cô liền bước nhanh về phía bếp.
Tô Lưu Nguyệt trấn an Vân thị bằng một ánh mắt,  đó dẫn Nhĩ Tư và Nhĩ An chậm rãi theo  Tiết Linh Uyển.
Trên đường , Nhĩ Tư và Nhĩ An  kìm  hỏi nhỏ: “Cô nương, …   đùa chứ?
Người… thật sự   món tráng miệng ?”
Tô Lưu Nguyệt mỉm : “Các ngươi thấy  giống đang đùa ?”
Thực ,  của nguyên chủ  thích ăn ngọt, và Tô Lưu Nguyệt cũng . Ở kiếp , cô  dành nhiều thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu các loại bánh ngọt.
Đó là lý do đồng nghiệp thường  cô,  ngờ một   thể khiến những tên tội phạm tàn bạo nhất  sợ hãi,  thích ăn đồ ngọt như một cô gái nhỏ.
 
 dù  nhạo, khi cô mang bánh ngọt tự  đến sở cảnh sát, nó luôn  “cướp sạch”.
Nhĩ Tư và Nhĩ An  cô với vẻ mặt như  gặp ma.
Nhà họ Tiết  lớn, chỉ vài bước chân là đến nhà bếp, nơi Tiết Linh Uyển đang  chờ, với vẻ mặt  mấy thiện cảm.
Tô Lưu Nguyệt  để ý đến cô, bảo  hầu tìm những thứ cần thiết,  đó bắt đầu chỉ huy   một cách thành thạo: “Nhĩ Tư, nhóm lửa .
Nhĩ An, theo , giúp  một tay.”