Vụ án đột nhiên  tiến triển lớn như , ai nấy đều  khỏi phấn khởi, lập tức hăng hái tiến thẳng đến Thanh Y hẻm.
Khu ngoại thành chủ yếu là nơi cư trú của dân thường, nhưng trong dân thường cũng  sự phân chia đẳng cấp, càng  xa trung tâm, cư dân càng đa dạng.
Những gia đình quan  như nhà Tô Lưu Nguyệt dù ở ngoại thành cũng thường ở gần nội thành, trong khi Thanh Y hẻm   họ đến gần như   ở góc khuất của ngoại thành, nơi những  dân nghèo khó sinh sống.
Tô Lưu Nguyệt  xuống xe ngựa  nhận thấy con đường ở đây gồ ghề hơn các nơi khác, những ngôi nhà cũng cũ kỹ hơn nhiều.
Vài đứa trẻ mặc áo yếm đang chạy nhảy khắp nơi,   vui vẻ, bên bờ sông Kỳ Giang, mấy  phụ nữ đang giặt giũ quần áo,    trò chuyện rôm rả,  khí sống động.
Với nơi như thế , những chiếc xe ngựa họ  đến rõ ràng  phù hợp với khung cảnh,  kể đến nhóm  họ đến đây cũng   dân xung quanh  ngừng  theo, ánh mắt cảnh giác xen lẫn sự tò mò, thậm chí là lo lắng.
Hoàng đế mới lên ngôi  đầy nửa năm,  đó, cả Đại Yến  trải qua một thời kỳ đầy biến động, kinh thành Yến Kinh  càng chịu nhiều biến cố.
Khi đó, lòng  hoang mang, nhiều  dân  bỏ trốn, tuy bây giờ tình hình   định, nhiều  cũng   trở , nhưng nỗi sợ hãi vẫn còn, chỉ cần  chút động tĩnh là họ  hoang mang.
 
Tô Lưu Nguyệt  xung quanh một vòng,  nhanh chóng bước về phía mấy  phụ nữ đang giặt giũ, dường như  thấy biểu hiện lo lắng của họ, cô nở một nụ  tươi : “Các đại tẩu ơi, chúng  là  của Kinh Triệu Phủ, đến đây để điều tra một chút,    thể hỏi các tẩu vài câu  ?”
Tô Lưu Nguyệt  nước da trắng trẻo, dáng vẻ thanh tú, quan trọng nhất là nụ  của cô lúc  vô cùng  thiện, giọng  cũng  lịch sự, dễ dàng  tan biến sự lo lắng trong lòng mấy  phụ nữ.
Bình Thiếu Doãn  khỏi liếc  cô một cái.
Cô gái  thật giỏi, đối diện với những  khác  liền thể hiện những bộ mặt khác , dường như  rằng,  dùng bộ mặt nào để nhanh chóng đạt  mục đích của .
Khả năng ,  giờ  chỉ thấy ở những  thường xuyên   trong giang hồ.
Giống như Hướng Bắc, đừng    hàng ngày trông như trò đùa, nhưng thực chất    rõ giới hạn của  khác ở , nếu thực sự gặp nguy hiểm,   sẽ chạy nhanh hơn bất kỳ ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-63.html.]
Tuy nhiên, cô gái   đây  thực sự là một tiểu thư khuê các  bước chân  khỏi cửa.
Thật sự là…  thú vị,  cũng  kỳ lạ.
Mấy  phụ nữ đó cũng là những  dễ gần, trong đó một  mặc chiếc áo xám hồng với chiếc váy xanh  bạc màu vì giặt nhiều  Tô Lưu Nguyệt,  : “Dân phụ lớn thế   mới  đầu tiên thấy  của Kinh Triệu Phủ đến điều tra,  còn là một tiểu lang quân xinh  thế .
Tiểu lang quân cứ hỏi , dân phụ  gì sẽ  nấy!”
Mấy  phụ nữ khác   cũng  rúc rích, bầu  khí nhanh chóng trở nên thoải mái hơn.
Tô Lưu Nguyệt cũng  để ý đến giọng điệu pha chút trêu chọc của họ, vẫn  tươi hỏi: “Chúng   tìm một con hẻm tên là Thanh Y,   ở đây  hẻm nào như  ?”
 
“Ồ.”
Người phụ nữ đó chỉ  một con hẻm chéo đối diện với họ, : “Đó chính là Thanh Y Hẻm, cũng trùng hợp, dân phụ và chị Ngô đều sống ở Thanh Y Hẻm, tiểu lang quân  hỏi chuyện về Thanh Y Hẻm ,  là tìm đúng  !”
Mắt Tô Lưu Nguyệt sáng lên, tỏ vẻ vui mừng: “Thật ?
Vậy các chị chắc hẳn  trong Thanh Y Hẻm nhà nào  xe, và ai trong  họ thường  nghề phu xe hoặc phu kéo xe, đúng ?”
Người phụ nữ sững sờ, : “Trong Thanh Y Hẻm của chúng    ít   những công việc  đấy!
  xe riêng thì… chị Ngô,  nhớ chỉ  ba nhà  ?”
Một  phụ nữ khác trông  vẻ điềm tĩnh hơn,  Tô Lưu Nguyệt một cách e lệ, gật đầu : “ , những  khác đều thuê xe từ chủ xe, chỉ  nhà họ Lưu, họ Lữ và họ Thường  xe riêng.”
Có xe riêng tận ba nhà!
, đây cũng là một tiến triển lớn !