Chu Vân Khắc khẽ nhướng mày, ngẩng đầu  cô.
Tô Lưu Nguyệt bình thản : “Sau ,  sẽ  việc  quyền điện hạ, điện hạ tính là thượng cấp của , đây coi như là một chút quà  mắt của .” Quà  mắt?
Hôm qua còn giận dữ vì  bắt giữ biểu ca của cô mà hôm nay  mang quà  mắt đến .
Cô gái  còn  mềm mỏng hơn  nghĩ.
Khóe miệng Chu Vân Khắc khẽ nhếch lên, nhưng  : “Ta  bao giờ ăn đồ ăn do  ngoài .”
Tô Lưu Nguyệt  sớm đoán ,  là  mắc chứng sạch sẽ nặng,    thể tùy tiện ăn đồ ăn  khác mang tới, cô mang đến chủ yếu là để bày tỏ thái độ, cũng  thực sự mong  ăn,  tủm tỉm : “Ta  tặng điện hạ , điện hạ  xử lý thế nào là tùy ý điện hạ.”
Nói xong, cô đưa hộp thức ăn cho Phong Dương  bên cạnh.
Chu Vân Khắc nheo mắt,  cô một lúc lâu, mới : “Những hồ sơ  xe ngựa, ngươi  xem hết  chứ?”
Nói đến việc chính, sắc mặt Tô Lưu Nguyệt lập tức trở nên nghiêm túc, gật đầu: “Xem hết .”
“Ngươi nghĩ ?”
Tô Lưu Nguyệt bình thản : “Điện hạ nghĩ thế nào,  cũng nghĩ như thế, cái c.h.ế.t của bốn  , quả thực  điều mờ ám.”
Nghe , Chu Vân Khắc  khỏi nghiêng  tới , đôi mắt phượng  chằm chằm  Tô Lưu Nguyệt, “Ngươi  thế là  ý gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-92.html.]
“Trước tiên, mặc dù cái c.h.ế.t của bốn     vẻ đều là tự sát, nhưng quân đội trong vòng hai tháng ngắn ngủi   nhiều binh sĩ tự sát như , điều  bản    bình thường , huống chi thời gian c.h.ế.t của mỗi  đều cách  gần nửa tháng, một hai   thể là trùng hợp, nhưng liên tiếp bốn  đều như , thì chắc chắn   là trùng hợp nữa.”
Tô Lưu Nguyệt : “Hơn nữa,  đó Kinh Triệu Phủ  thẩm vấn những   quen xung quanh họ, nhiều   rằng, mặc dù bốn    đây đều  từng xuất hiện vấn đề tâm lý nghiêm trọng, nhưng gần đây họ đều  cởi mở hơn nhiều, nhiều   tin rằng họ sẽ đột ngột tự sát.”
Sau khi Tô Lưu Nguyệt  xong, doanh trại im lặng một lúc, giọng  của Chu Vân Khắc mới vang lên: “Cả bốn  họ, đều là binh sĩ trong quân của , hành quân đánh trận là một quá trình  nhàm chán  tàn nhẫn,    thể kiên trì đến cuối cùng  ít, dù  thể giữ  một mạng, thì tâm lý cũng ít nhiều  ảnh hưởng.
Có những binh sĩ  ảnh hưởng tâm lý nghiêm trọng, đánh trận  một nửa   rời khỏi chiến trường.
 
Sau khi Đại Khánh thành lập,   để một  binh sĩ  tâm lý xuất hiện vấn đề đến Tân Kinh nghỉ ngơi , bốn   thuộc về nhóm    kinh thành.”
Điều  trong hồ sơ cũng  ghi rõ ràng, Tô Lưu Nguyệt đương nhiên cũng .
Cô  khỏi thầm nhẩm  một từ trong lòng – Rối loạn căng thẳng  sang chấn, đây là chỉ bệnh lý tâm lý phát sinh ở những  từng trải qua chấn thương nghiêm trọng, khi hằng ngày
 đối mặt với sự g.i.ế.c chóc và thần chết, loại bệnh lý tâm lý  quá phổ biến.
Người c.h.ế.t đầu tiên, Chu Hạo, là do chứng kiến tận mắt cái c.h.ế.t của những  bạn cùng nhập ngũ với   lượt c.h.ế.t  chiến trường, khiến tâm lý   sụp đổ.
Người c.h.ế.t thứ hai, Vệ Dũng, là do chứng kiến tận mắt gia đình   giày xéo  vó ngựa của quân địch.
Người c.h.ế.t thứ ba, Thạch Thái,   là do  đó  chiến trường  cứu một cô gái, hai  sống chung ngày đêm  nảy sinh tình cảm, ai ngờ  đó cô gái  quân địch bắt ,  tiên  sỉ nhục   giết, để k.ích thích Thạch Thái, chúng thậm chí  cắt cô gái thành tám mảnh và gửi  cho Thạch Thái.
Người c.h.ế.t cuối cùng, Chung Vệ Lai tuổi đời còn trẻ,  khi nhập ngũ là con trai độc nhất trong gia đình,  cưng chiều hết mực, ngay cả m.á.u cũng  từng  thấy, điều  khiến    khi lên chiến trường khốc liệt vô cùng  thích ứng , khi tận mắt chứng kiến quân địch tàn nhẫn c.h.é.m g.i.ế.c một nhóm trẻ em ngay  mắt ,     thể chịu nổi, hễ thấy m.á.u là nôn, vì   thể tiếp tục ở  chiến trường.