Tạ Uyên ngăn ông  : “Được , quân tử  đoạt thứ yêu thích của  khác, phòng khác cũng ,   câu nệ mấy chuyện  .”
Ông  quá hiểu, khi còn trẻ mà    dùng tiền khinh khỉnh đuổi , là chuyện khó chịu đến mức nào. Vì bản  cũng  từng nghèo túng, nên ông   tổn thương  khác theo cách như .
Lục Mãnh vội đáp: “Tạ tổng, ông  điều  , phòng ăn đặc sắc nhất ở đây chính là gian 360 độ  cảnh đáy biển, những phòng khác  bì , chênh lệch nhiều lắm, nếu  thể tận hưởng căn phòng  thì chẳng khác nào chừng từng tới Áo Nặc.”
Tạ Uyên ung dung  nghỉ  ghế salon ở khu khách VIP: “Vậy thì chờ hai  họ ăn xong .”
“Chuyện ...”
Lục tổng thấy Tạ Uyên  quyết ý,  thể  gì hơn ngoài việc  xuống tiếp chuyện ông: “Tạ tổng, ông cần gì  thế?”
Tạ Uyên nhấp một ngụm , đáp: “Nếu ông   là  thể bỏ lỡ, đồ  là thứ đáng giá để chờ đợi.”
“Thế  thì vất vả cho ông quá.”
Tạ Uyên  Lục Mãnh của Giải trí Thụy Hải là  tính tình bộc trực, đàn ông như thế khó tránh khỏi những lúc xử sự  chu , tuy nhiên cũng  ảnh hưởng tới việc Tạ Uyên  kết giao bằng hữu.
Tạ Uyên kiên nhẫn giải thích: “Người  dẫn bạn gái tới ăn tối ở nhà hàng  biển, chọn phòng hạng 1, tất nhiên là ngàn vàng khó đổi lấy nụ  mỹ nhân. Ngài mà cứ khăng khăng đòi chỗ của   thì  phúc hậu cho lắm, ít nhiều cũng  chừa cho  trẻ chút ít thể diện.”
Lục tổng  xong, liên tục bật ngón tay cái với Tạ Uyên: “Vẫn là Tạ tổng chí .”
“Thôi đừng ba hoa.”
“Haha,   khen ông .”
Lục Mãnh ,  cạnh Tạ Uyên, kiên nhẫn cùng ông chờ đợi.
Ông với Tạ Uyên là bạn cũ  nhiều năm, từ khi còn nghèo khó túng quẫn  kết  , nhờ sinh đúng thời kinh tế Trung Quốc phát triển ở mức vàng son, một  gầy dựng nên tập đoàn khoa học công nghệ hàng đầu,  khác thì thành ông trùm giới giải trí.
“Tour concert vòng quanh thế giới   của Trình Dã cứ  gọi là nóng phỏng tay,  mở bán vé  tới một phút   cướp sạch. Năm nay chúng  còn chủ động ngăn chặn hành vi đầu cơ, đảm bảo mỗi vé đều tới tận tay  tham gia. Ngành giải trí ...  dám , mấy chục năm nữa  thể dẫn đầu, lão Tạ, nếu ông thấy  hứng thú đầu tư,   thể hỗ trợ ông.”
Tạ Uyên cự tuyệt tại chỗ: “  quan tâm tới mấy cái hát múa cho lắm.”
“Không  chứ,    ông còn đầu tư  một trung tâm dạy múa ballet, tên là Esmela gì đó mà?”
Sắc mặt Tạ Uyên thoáng trầm xuống: “Đó là ngoại lệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-vi-ke-thu-so-mot/chuong-159-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
“Không lẽ là vì cô bạn gái múa ballet mà ông kể? Năm đó ông tới Thâm Quyến dốc sức  ăn, chẳng  vì cô  ,     qua đời ngoài ý ? Rốt cuộc là thế nào?”
“Cũng bởi vì  rõ chuyện cụ thể  , nên  mới rót tiền  đó, nhằm điều tra rõ ràng.”
Tạ Uyên   giải thích nhiều, dứt khoát chuyển chủ đề: “Hơn nữa bây giờ, còn một   quan trọng với  đang theo học ở đó, nên  cũng  con bé đạt  ước nguyện.”
“Chấp niệm của ông sâu quá.” Lục Mãnh  Tạ Uyên, lắc đầu bất đắc dĩ: “Nhiều năm như thế ,  gì mà  buông xuống  cơ chứ, cần gì cứ  bó buộc chính ?”
“Ông  hiểu .”
“Ừ,   hiểu , dù  cái  theo đuổi cũng là cuộc sống  mắt, sinh hoạt hưởng thụ.” Lục Mãnh  : “Mà   về Trình Dã, dù  hai ngày nữa   cũng tới Hải Thành,    sắp xếp để hai  cùng ăn bữa cơm ?”
Tạ Uyên liếc sang ông bạn: “Sao ông   để   ăn cơm với ?”
“Thì minh tinh mà.” Lục Mãnh  nhẹ bẫng: “Trước  mỗi khi đãi cơm đối tác  tiệc tùng đều thường mới mấy  trong giới tới tiếp khách, nhưng nhân vật như Trình Dã...  bình thường đúng thật  mời nổi, nhưng  Tạ tổng ở đây, vấn đề  lớn.”
Tạ Uyên thẳng thừng từ chối: “  thích ăn cơm với  lạ.”
“Ý  là, nếu con cái nhà Tạ tổng  ai thích   thì  thể  xin chữ ký đấy.”
Tạ Uyên đang định đáp nhà    tiểu bối, đột nhiên dừng , bỗng nhớ tới cô bé mà ông đặt ở đầu quả tim---
“Không cần , con bé nhà   chí lắm...   hứng thú với việc theo đuổi thần tượng.”
Lục Mãnh  tính Tạ Uyên nên cũng  miễn cưỡng nữa.
...
Bữa tiệc hải sản của Khương Vũ và Cừu Lệ diễn  vô cùng vui vẻ. Cô còn dùng điện thoại gọi video cho ---
“Mẹ,   , tất cả các mặt tường đều  thể  thấy biển, 360 độ  góc chết,   thấy san hô ?”
“Á,   kìa, cá mập bơi tới.”
“Đẹp quá  quá,   ăn cơm với chúng con luôn nhé!”
Qua màn hình điện thoại, Khương Mạn Y tỏ vẻ ghét bỏ: “Thôi ,    bóng đèn .”