Năm luồng quỷ khí ngập trời, hiện  giữa  trung:
“Ngươi dám động đến nàng, thử xem?”
13
“Quả nhiên là các ngươi.” Đại Niết nheo mắt, lạnh lùng .
Năm vị tổ tiên  phí lời, lập tức bày  ngũ phương đại trận, vây   giữa, tế  sát chiêu.
“Ngàn năm   diệt đạo thống của ngươi, nay ngươi trở , liền diệt sạch gốc rễ!”
Áp lực khủng khiếp bao trùm tức khắc.
Đại Niết mặt mũi dữ tợn, giữa n.g.ự.c  ngừng nhúc nhích, đầu thiên tử khó nhọc lộ :
“Cứu… cứu trẫm…”
“Thiên tử?” Ta biến sắc.
Đại Niết  đắc ý: “Ta  các ngươi từ địa phủ trở về, tất  tầm thường, nhưng thật sự  bỏ mặc Hoàng đế?”
Ánh mắt năm vị tổ tiên d.a.o động, động tác khựng .
Chính  khoảnh khắc đó, Đại Niết chộp thời cơ, há miệng nuốt từng quỷ vật quanh , pháp lực tăng vọt, áp lực vô hình ép tới.
Năm vị tổ tiên   trói chặt!
“Lũ ngu ngốc!” Đại Niết  điên dại:
“Thiên tử ? Đã   ăn sạch từ lâu !”
“Các ngươi quá tự phụ, sớm để lộ  phận, cho  dư thời gian bố trí đối sách.”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
Ta chau mày: “Thiên tử  c.h.ế.t từ lâu?”
Nhìn  thể thiên tử trắng bệch như xác chết, dù còn động đậy, nhưng rõ ràng    sống.
Ta dùng tay thành đao, rạch một đường qua cổ .
Máu chảy  đen đặc, quả nhiên  c.h.ế.t từ .
“Ngươi cũng  thể c.h.ế.t .” Đại Niết bóp lấy cổ , từ từ dùng lực ...
  phát hiện, ngón tay chẳng thể siết chặt dù chỉ một chút.
“Chết thì .” Ta bình thản gật đầu: “Dùng tới phương án thứ hai mà   chuẩn  .”
“Hoàng thượng  chết, diễn cũng chẳng cần nữa.”
Ta nhẹ nhàng dậm chân, trời đất rung chuyển.
Đại Niết hiện vẻ hoảng loạn, mặt đất xuất hiện vô tận hắc vực, phản chiếu một gốc hoè già to lớn vô cùng.
Một cành nhỏ, phá tan giới tuyến âm dương.
Tưởng chậm nhưng cực nhanh, vèo một tiếng, cành hoè xuyên thẳng qua  Đại Niết, ghim chặt  xuống đất.
“Ngươi là… hóa  của cây hoè trong Địa phủ…”
Đôi mắt của Đại Niết tràn đầy hoảng hốt  dần tỉnh ngộ.
“Thảo nào… thảo nào năm quỷ vật   mạnh đến , thì   lưng là ngươi! Ha ha ha!”
“Bản thể của ngươi vốn là trấn ngục thú của địa phủ, dám gây loạn dương gian, c.h.ế.t là .” Ta mặt  cảm xúc.
“Chạm   giữa kiếp nạn,  oan.”
Lời  dứt, cành hoè rung lên nhè nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-tinh-thi-sao-to-tien-cua-ta-lo-het/chuong-6.html.]
Đại Niết ... hồn phi phách tán.
14
Cửu kiếp tam tai, đến đây xem như  tiêu tan  bộ.
Hôm  chào đời, chín đạo thiên lôi giáng xuống, năm đạo trong  đó đánh thức năm vị tổ tiên.
Bốn đạo còn  giáng lên cây hoè già  cửa, tưởng như cây hoè  chết, kỳ thực là để trấn áp lực lượng trong  cây.
Hoè, chính là quỷ mộc.
Trẻ sơ sinh thể chất yếu ớt,  thể chịu nổi âm khí quá nặng.
Việc    thường xuyên mê ngủ, chính là vì  cây hoè hồi dưỡng.
Nhờ thế mà  thể phàm trần  mới dần thích ứng với linh lực của bản thể cây hoè, cũng bắt đầu khôi phục ký ức chân .
Về cái gọi là cửu kiếp tam tai, chẳng qua chỉ là quy tắc của nhân gian dành cho một kẻ xuất  từ địa phủ như  – một thủ tục bắt buộc mà thôi.
Ta chuyển sinh đến dương gian  , mục đích là để đảm nhận chức Tư Âm quan.
Khi thời cơ tới, sẽ quản lý  bộ tà linh quỷ vật trong dương gian.
Phàm những thứ liên quan đến tà khí, quỷ hồn, đều thuộc phạm vi cai quản của .
Còn chuyện phụ   tử trận năm xưa, vốn dĩ là kế nghi binh, tung tin giả để Kim Thiền thoát xác, âm thầm tích tụ lực lượng, chiêu binh mãi mã…
Tất cả, chỉ để chuẩn  cho hôm nay,  đủ sức lực và nhân thủ, thu dọn cục diện thiên hạ đại loạn.
…
Ba tháng , thiên hạ quy về một mối.
Lãnh thổ đại Ngụy cùng thảo nguyên vương đình hợp nhất.
Phụ   – Chung Võ – chính thức xưng đế, đổi quốc hiệu thành Tề.
Năm vị tổ tiên cũng   thành sứ mệnh hộ pháp, trở về địa phủ.
Ta cáo biệt song , bắt đầu chính thức nhậm chức, vân du bốn phương.
Con đường Tư Âm quan, đến đây mới chỉ  bắt đầu…
<Hoàn>
-----------------------
Giới thiệu truyện: Thần Hoan Ngự Hung – Miếu Cầu Tự Dẫn Hồn
Năm đó, lúc  đói khát cùng cực nhất, đang cùng dã quỷ tranh đoạt lễ vật  mộ, bỗng  Vương viên ngoại đang  lễ nhận phụ mẫu đỡ đầu cho hài tử.
“Chư vị tiên gia, ai  thể trị khỏi bệnh cho tiểu nữ nhà , bất luận xuất  thế nào, đều  lập miếu phụng thờ!”
Lập miếu thì chẳng  gì lạ, nhưng con gà  mỡ màng với con ngỗng béo ngậy  án tế khiến   mà hai mắt hoa lên, lòng  xanh rì vì thèm.
Lúc đầu óc còn  kịp phản ứng, miệng  ăn từ bao giờ.
Quản gia thất kinh, định xua đuổi : “Con mèo hoang từ  tới, dám ăn cả đồ cúng!”
Nào ngờ Vương viên ngoại  lập tức quỳ rạp xuống  mặt : “Đại tiên, xin cứu lấy tiểu nữ của !”
Nhìn đứa bé trong kiệu, ba hồn chẳng đủ, bảy vía tản mát...
Ta chợt giật ...
Hỏng .
Dường như…   dây  chuyện rắc rối .