9.
Vào buổi tối,  và Cửu Gia  ở cửa.
 
"Chờ chút, cháu  về đôi tay?"
 
 đang miêu tả tình hình ban ngày, thì Cửu Gia đột nhiên cắt ngang.
 gật đầu: " ,  đó chị dâu chạy  như  điên."
 
Cửu Gia gõ gõ ống điếu: "Cương Tử nhớ  tên  , bà nội cháu hồ đồ quá, ai da!"
 
 lúc  mới nhớ , lúc đó   thấy tay  của  trai còn nguyên vẹn.
 
"Vậy  cháu giờ thế nào?"
 
  lo lắng,  khi chị dâu chạy ,  trai cũng theo đó mà biến mất.
 
Cửu Gia hít một  thuốc: "Chờ , sẽ trở về."
 
Mà chờ,  chờ ba ngày. Bà nội  khi trải qua chuyện ở mỏ than thì  ốm, cả  như  rút hết hồn vía, chỉ    tường mà ngẩn .
 
Chỉ khi  ở bên cạnh, bà mới sờ  nốt ruồi ở lòng bàn tay .
 
Cửu Gia , bà nội đang tự trách: "Sau  đừng oán trách bà nội, bà  khổ cả đời."
 
  chút mơ hồ, nhưng đúng là bà nội  khổ, thời thơ ấu mất cha, thanh niên mất chồng, trung niên mất con, già mất cháu.
 
"Cửu Gia ơi, cháu sẽ đối xử  với bà nội."
 
Trong mắt Cửu Gia  chút cảm xúc phức tạp,   hiểu, nhưng   hỏi rõ về nốt ruồi ở lòng bàn tay .
 
"Nốt ruồi đồng tâm, đồng sinh." Cửu Gia thở dài.
 
"Vậy  cháu  thể sống  ?"  ngẩng mặt tiếp tục hỏi.
 
Cửu Gia ngẩng đầu  trời: "Bà nội  dùng nốt ruồi ở lòng bàn tay cháu để đánh thức quỷ thai, cũng gọi  cháu về."
 
" quỷ hồn đó   của  cháu."  vẫn kiên định tin tưởng  trai.
 
Cửu Gia : "Vậy nên bà nội đang đánh cược, cược rằng đó là quỷ thai của  cháu, nếu đúng,  cháu  thể trở  trần gian với hình dạng nửa  nửa quỷ."
 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Nghe đến đây,  bỗng cảm thấy lạnh.
 
"Vậy nếu   thì ?"
 
Giọng Cửu Gia trở nên lạnh lẽo: "Quỷ thai xuất hiện, là món bổ dưỡng cho ma quỷ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử,  cháu sẽ nhân cơ hội đó mà nuốt quỷ thai, trở thành ác quỷ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tam-hoai-quy-thai/chuong-5.html.]
10.
Nghĩ đến việc  trai  thể trở thành một ác quỷ gây họa, ngoài việc  xua đuổi và tan biến,  còn con đường nào khác.
 
 bỗng hiểu  rằng câu  của Cửu Gia "Cháu  hại đứa trẻ đó " đang  về  trai.
 
Chỉ  điều  bốn ngày trôi qua kể từ ngày ở mỏ, chị dâu vẫn  xuất hiện.
 
Cửu Gia bảo  chăm sóc bà nội thật , còn về việc bồi thường cho cái c.h.ế.t của  trai ở mỏ, vẫn   chuyện rõ ràng với ông chủ mỏ.
 
"Ta  một lát sẽ về, quỷ thai sẽ  xuất hiện  ban ngày, cháu đừng sợ, ở  bên giường bà nội chờ  về."
 
Lời dặn dò của Cửu Gia khi  khiến  cảm thấy sợ hãi, thu  bên giường bà nội: "Bà ơi, bà  chuyện với con , con  sợ."
 
 đưa tay kéo tay áo của bà, nhưng bà chỉ  chằm chằm  bức tường,    phản ứng. Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bước chân,    từ bên cửa, nhưng  thấy gì.
 
 khi   bên giường, tiếng bước chân  vang lên, và  vẻ như là của hai , dường như đang  gần trong nhà hơn.
 
 hoảng hốt,   ngoài nơi mặt trời đang treo cao, và lắc mạnh bà nội.
 
Bà nội dường như  hồi thần,  đầu lau nước mắt và nước mũi  mặt .
 
"Con đừng sợ, bà ở đây."
 
 ngẩn , bà nội   lú lẫn ? "Bà ơi, con là Mộc Tử."
 
Bà nội bỗng nhiên trở nên kích động, đưa tay nắm chặt cổ : "Nói bậy! Nói bậy, con là Cương Tử, Cương Tử!"
 
Đôi tay khô gầy  cổ  vẫn siết chặt,  đánh mạnh  bà, hy vọng bà  thể buông tay,  túm bừa, chộp  cái bình thuốc bên giường, và đập thẳng  lưng bà nội.
 
Cuối cùng bà cũng buông tay,  ngã xuống  giường, một lúc  lén lút  bên cạnh bà nội, chỉ khi  thấy  thở yếu ớt mới yên tâm.
 
Tiếng bước chân bên ngoài dường như   sang phòng bên cạnh,   dám sang bên đó xem, cũng  dám  gần bà nội quá.
 
Một lúc ,  mới lén lút  qua khe cửa, hướng về phòng khách.
 
Thật bất ngờ, đó là chị dâu, chị đang mở cái túi mang theo bên , đặt lư hương và một bài vị lên bàn thờ của họ Lý mà bà nội thờ cúng.
 
"Lý Cương ,     thì  đến cùng, hãy cho  mượn chút âm đức của tổ tiên, để quỷ thai thuận lợi  đời."
 
Chị dâu lảm nhảm, bụng như một cái nồi lớn đặt  .
 
"Xin hãy phù hộ cho quỷ thai  lời, xin hãy phù hộ cho quỷ thai bán  nhiều tiền!"
 
Bà nội đang ngủ say, nghĩ đến ánh mắt của chị dâu khi    đó,   dám hành động bừa bãi.
 
May mắn , chị dâu  thắp hương trong lư hương,  vụng về quỳ lạy một hồi  khi rời .