"Á!!!"  
Tống Huy bò lê bò lết lao  khỏi nhà vệ sinh, tốc độ nhanh hơn cả khi chạy 100 mét.  
Hắn xông  phòng 806, đóng sầm cửa .  
Đến lúc ,  vẫn còn run rẩy  .  
Mấy nam sinh khác    cho giật .  
"Chết tiệt,  Tống mặt mày trông ghê quá, như  thấy ma ."  
Tống Huy bừng tỉnh.  
"... là thấy ma thật."  
Bỏ mặc đám bạn hỏi dồn,  vội vàng cầm điện thoại gọi cho giáo viên chủ nhiệm.  
  ai bắt máy.  
Hắn lật danh bạ,  do dự lâu  gọi  của phó viện trưởng.  
"Alo? Tiểu Huy đó ?"  
"Chú! Cháu  đổi ký túc xá, tòa ký túc xá   sạch sẽ !"  
"Chú mau tìm  đến đây , cháu thực sự  chịu nổi nữa , nhanh lên!"  
Chỉ cần nhắm mắt ,   nhớ đến đứa trẻ quái dị  ông chân  gọi bố trong nhà vệ sinh lúc nãy...  
Thật bất ngờ, đầu dây bên   những  mắng   nhảm, mà còn vội vã hỏi : "Cái gì? Cháu cũng chuyển  tòa ký túc xá đó  ?"  
Tống Huy sốt ruột: "Chú   tòa ký túc xá   vấn đề từ lâu ?!"  
Phó viện trưởng dặn dò với tốc độ nhanh: "Đừng nóng, cháu mau  tìm quản lý ký túc xá của cháu, chính là cô gái tên Tân Di đó! Cô  sẽ bảo vệ các cháu!"  
Tống Huy sửng sốt,   hiểu mối liên hệ giữa Tân Di và chuyện ma quỷ trong ký túc xá.  
"Tại ?"  
Phó viện trưởng: "Cô  là đại sư chúng  trả giá đắt mời về! Chuyên để trấn áp mấy thứ đó!"  
Cạch—    
Điện thoại trong tay Tống Huy rơi xuống đất.  
Hắn thở hổn hển, trong đầu chỉ còn một câu——  
Tiêu !!  
 đang   tấm đệm xốp hát vu vơ cho đỡ chán.  
Bên ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân gấp gáp.  
Tiếp theo, cánh cửa phòng dụng cụ  khóa từ bên ngoài  ai đó đẩy mạnh.  
Một nam sinh lao  loạng choạng,  kịp dừng , trực tiếp quỳ xuống  mặt .  
 chớp mắt: "Bình... bình ?"  
Nam sinh sững sờ một lúc, nhanh chóng lấy  tinh thần.  
Hắn nắm lấy tay : "Chị Tân cứu mạng! Ký túc xá  ma!"  
"Viện trưởng Tống  chị là đại sư, chị mau  tay cứu  !"  
 chậm rãi  dậy, phủi bụi  quần: "Tống Huy ? Sao   đến?"  
Vừa nhắc đến Tống Huy, mặt nam sinh  lập tức trắng bệch.  
Nhìn kỹ, ngay cả môi cũng đang run rẩy.  
"Anh Tống...  Tống..."  
  mất kiên nhẫn  .  
Nam sinh bật : "Anh Tống  thai !"  
: "..."  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-di/12-3.html.]
Hắn dẫn  đến chân ký túc xá, nhưng bản    chịu  bằng  giá.  
 cũng chẳng  gì thêm, một  bước  tòa ký túc xá.  
Vừa  đến nơi,  lập tức cảm nhận  một luồng âm khí lạnh lẽo đang xộc thẳng  .  
 rút từ trong n.g.ự.c  một tấm bùa, dán ngược lên cửa kính của sảnh tầng một.  
Phong tỏa  bộ âm khí trong tòa ký túc xá   bên trong.  
  với từ  gầm giường nhỏ của phòng trực  một chiếc hộp nhỏ.  
Lấy từ trong đó  kiếm gỗ đào, linh tam thanh, la bàn, đủ thứ lớn nhỏ nhét hết lên .  
Âm khí từ tầng 1 đến tầng 7  quá nặng.  
 bố trí một trận pháp ở mỗi hành lang tầng, những âm khí đó dần dần tự tiêu tán.  
Khó khăn  ở tầng 8.  
Vừa mới đặt chân lên tầng 8,    thấy một tiếng thét thảm thiết vang lên từ một phòng ký túc xá ở cuối hành lang. 
Giọng   quen quá...  
Quả nhiên giây tiếp theo, những âm thanh hỗn loạn hơn vang lên.  
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
"Á á á á á, Tống Huy  đừng   đây!"  
"Cái thứ quái quỷ gì thế ?!"  
"Cứu với! Cửa    mở ?"  
Chỉ trong vài giây,     cửa phòng 806.  
Tòa ký túc xá   đủ cũ, ngay cả cửa phòng cũng vẫn là cửa gỗ.  
"Mấy  bên trong tránh , đừng   ì  cửa!"  
Giọng  vang vọng trong hành lang trống rỗng.  
Mọi động tĩnh bên trong lập tức im bặt.  
Đợi ba giây,  nhấc chân đá mạnh  cửa.  
Bùm bùm bùm—  
Không   đá bao nhiêu cái, chỉ  thấy một tiếng kêu cót két  nhỏ,  đó cánh cửa gỗ từ từ mở .  
Theo  đó là tiếng hò hét kinh hãi của một đám đàn ông.  
"Chị Tân!"  
"Oa oa oa— Chị Tân chị là  chị duy nhất của em!"  
"Đáng sợ quá, chị Tân, cứu mạng với!"  
Chỉ  thấy tiếng mà  thấy .  
 sững sờ một chút,  đầu  .  
Ba  trai lớn co rúm ở góc tường  cửa, ôm lấy  run rẩy.  
Mặt mày tái mét, hình như...  còn ngửi thấy mùi nước tiểu nhẹ.  
 nhíu mày, lặng lẽ bước sang một bên.  
Ánh mắt quét qua phòng, lúc  mới phát hiện còn một  nữa  bất động như núi ở bàn học.  
Tay cầm bút   mài đến chảy máu, nhưng vẫn như  ma ám điên cuồng  chữ.  
 thở dài.  
Nhanh chóng bước đến phía   , kẹp giữa hai ngón tay một tấm bùa, khẽ quát: "Thái Thượng Lão Quân, dữ ngã thần phương. Thượng hô ngọc nữ, thu nhiếp bất tường... Hà thần bất phục, hà quỷ cảm đương? Cấp cấp như luật lệnh."  
Tấm bùa   đập mạnh  lưng nam sinh đó.  
Khoảnh khắc tiếp theo, nam sinh đó hít một  thật sâu,  cứng đờ ngã ngửa  .  
 nắm lấy cổ áo  của  , ném về phía mấy  vẫn đang kêu la trong góc.