“Còn  một vấn đề nữa, cô  sống ở đó 1 năm , 10 ngày  mới  thấy tiếng ,   khả năng đó,  chỉ  là  thể,   căn nhà  vấn đề?”
“Nghĩ đến thôi cũng thấy thôi cũng đáng sợ,   vấn đề của căn nhà thì vấn đề của ai?”
Vẻ mặt của Tiểu Địch càng lúc càng nghiêm trọng, cô   tin rằng  điều gì đó   xảy  với .
 nhận thấy sắc mặt cô , nhẹ giọng : “Cũng  chắc chắn vấn đề của bạn, hãy suy nghĩ kỹ về điều đó, mười ngày , nhà bạn  xảy  chuyện gì ?”
“Hay là  đồ vật mới nào  thêm  ?”
“10 ngày ?” Tiểu Địch rơi  trầm tư: “10 ngày  nhà    xảy  chuyện gì hết,    tan  đều bình thường.”
   gì, Tiểu Địch cau mày cẩn thận suy nghĩ.
“A, đúng .” Tiểu Địch chợt nhớ  điều gì đó, vộ vàng  dậy chạy đến góc phòng khách lấy một chiếc hộp bìa cứng nhỏ.
“Cách đây một  thời gian bạn   Tây Tứ Xuyên chơi, mang cho  một  món quà lúc trở về,  luôn để chúng ở phòng khách và  bao giờ chạm .”
“Tân Di đại sư, cô xem thử xem  vấn đề gì ?”
Cô     lấy đồ trong hộp  ngoài.
Sữa, bò khô, sườn heo khô,.....
Cư dân mạng tan vỡ.
“Trời khuya ,  đói quá.”
“ cũng ....”
“Chịu  nổi,   gọi một phần malatang đây.”
 chạm  cái bụng đang sôi sùng sục của , lặng lẽ nuốt nước bọt.
Tiểu Địch lấy  một đống đồ ăn bày  sàn, cuối cùng cô  lấy  một cây sáo.
Khoảnh khắc   cây sáo, mắt  như đông cứng .
“Đợi một chút.”
Tiểu Địch dừng động tác : “Đại sư,   ?”
“Đưa cậy sáo  gần cho  xem.”
Tiểu Địch  theo,  khi quan sát kỹ cây sáo,  thở dài.
“Cô  đây là đồ  gì ?”
“Nó trông giống như một cây sáo, bạn  nhặt  ở  núi,   liền mang đến cho .”
Cây sáo mà bạn Tiểu Địch mang đến cho cô  từ Tây Tứ Xuyên, cây sáo   goi là sáo Khương.
Hiện nay là sử dụng phần mỏng nhất của mũi tre  nó, nhưng cách đây  lâu  Khương   từ xương chân của các em bé sinh  ở Thiên Triết.
Cũng   là may mắn  xui xẻo,  Khương mà bạn Tiểu Địch mang cho cô  là cái thứ hai.
“Một  linh hồn của các em bé Thiên Triết vẫn còn  sáo Khương, nên cô  thể  thấy tiếng  của trẻ em lúc nửa đêm.”
Tiểu Địch sợ hãi: “Đại sư,   sẽ   chuyện gì chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-di/7-6.html.]
“Yên tâm .”  : “Linh hồn của em bé   hại , nó rời khỏi nhà, nên  chút nhớ nhà.”
“Cô mua một ít đồ ăn ngon đồ chơi, đặt cùng chỗ với sáo Khương, dỗ dành chúng nhiều một chút, nó sẽ   phiền cô  ban đêm.”
 dặn dò cô : “ cô  sắp xếp thời gian  Tây Tứ Xuyên càng sớm càng , đưa cây sáo  trở về, tìm một ngôi đền để sắp xếp .”
“Suy cho cùng linh hồn nếu ở lâu, cơ thể sẽ xảy  vấn đề.”
Tiểu Địch kixh động sắp : “Được  , ngày mai  đến công ty xin nghỉ phép,  Tây Tứ Xuyên.”
Tiểu Địch tìm tất cả đồ ăn nhẹ đồ uống ở nhà  đặt chung bên cạnh sáo Khương.
Không khí trong phòng phát sóng trưc tiếp thả lỏng hơn  nhiều.
Cư dân mạng  lượt bày tỏ cảm xúc.
“Đứa bé đó thật đáng thương, nó còn nhỏ như .....”
“Tốt nhất nên đưa nó về nhà càng sớm càng , chắc là nó đang nhớ nhà.”
“Lão tử   .”
Xem bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp,   nhịn  mỉm .
Mọi  đều  dễ thương,   bụng.
Sau khi hướng dẫn cho Tiểu Địch xong,  ngắt kết nối phát sóng trực tiếp.
Thời gian gần 12 giờ .
“Thời gian  còn sớm nữa, hôm nay còn một quẻ,   chuẩn  sẵn sàng,  gửi hồng bao .”
Hồng bao  giật ngay  khi  gửi .
Có tiếng  trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Ai? Rốt cuộc là ai?”
“Đó là hồng bao của , nhanh trả  cho .”
Cư dân mạng giật  hồng bao  tên là Dư An,  khi gửi cho  một khinh khí cầu, liền gửi lời mời kết nối với .
Màn hình xuất hiện một  trai trẻ  trai.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu la ó.
“Yo! Nam sinh trung học ngây thơ.”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
“Hahahaha, đứa nhỏ    sẽ trở thành một đại soái ca.”
Cậuta   một cách đau khổ: “Tân Di đại sư, xin hãy giúp .”
: “......”
Đây là  đầu tiên    nũng với , mà còn là nam.
 gãi đầu: “Hãy  cho   vấn đề của .”
Dư An mím môi, từ trong ngăn kéo lấy  một chiếc điện thoại.