sợ hãi, vùng vẫy như điên.
Có ai đó đánh  gáy , đầu óc  trống rỗng cơ thể mềm nhũn .
Ông già đó dùng bút lông  những bùa chú kỳ lạ  tay chân .
Cuối cùng bút lông di chuyển lên cổ , lên mặt, lên trán.
Ông  chạm cái cuối cùng lên trán .
Khoảnh khắc đó,  cảm thấy một  thở  lạnh đến từ  hướng, nấn ná bên cạnh .....
Có vẻ như ngay khi  chết, chúng sẽ nhanh chóng chiếm lấy cơ thể .....
Ông già   vài giây,  vẻ  hài lòng với tác phẩm của .
Ông  gật đầu, nghiêm túc : “Lấy m.á.u .”
Trong ý thức mê man,  cảm tháy như  ai dùng thứ gì đó đụng  tay chân .
Tích tắc-----
Có thứ gì đó rơi xuống.
Bọn họ nhốt   một cái hộp sắt, miệng hộp đóng kín, tia sáng cuối cùng cũng  cướp đoạt.
Giọng  của họ  ngăn cách ở bên ngoài hộp.
“Lão Cát, nghi thức xong ?”
“Hoàn thành , chuẩn  đất và bùn, đơi m.á.u cô  khô , chỉ cần định hình  phần  là xong .”
“Được   , lão Cát vất vả ,....”
“Ngày mai đến nhà  uống rượu cưới, lão Cát nhất định  đến uống một ly.”
“Hahahaha,  .”
Âm thanh ồn ào dần nhỏ .
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
 chỉ  thể  thấy tiếng tích tắc.
Lúc   con đường nhỏ ngoài làng.
Một  phụ nữ bụi bặm tháo kính râm ngẩng đầu lên  lối  tồi tàn của làng Vương Nhạc, nhịn   chửi rủa.
“Bà nội nó, trốn gì mà sâu .”
Tân Di nhảy khỏi máy kéo, chạy  trong làng.
 gặp một ông già đang vác cuốc, đôi mắt nghi ngờ của ông   lên  Tân Di.
Tân Di mỉm , trực tiếp chào hỏi: “Này, đây   ông Năm ? Ông đang   ?”
Ông già sửng sốt một lúc: “Cô là ai ?”
Tân Di  vẻ nhiệt tình: “! Tiểu Ngân Tử, Con trai thứ hai của chú ruột của  họ , con trai của cháu gái, ngày mai sẽ kết hôn!”
Ông già  chóng mặt: “A?”
Tân Di vỗ vỗ ông già: “Chính là gia đình họ Ngô, Ngô Hạo.”
Khi cô   điều , ông già ngay lập tức hiểu .
“Đến nhà lão Ngô uống rượu cưới .”
“ đúng đúng.” Tân Di cùng ông   chuyện vài câu  gần như biến  thành  địa phương.
“ .” Sắc mặt Tân Di  đổi, giọng trầm xuống: “Tiên nhân sống của họ  chuẩn  xong ?”
Ông già mỉm : “Để  cho cô , tối hôm qua, nha đầu đó bỏ trốn! May mắn  bắt  về  nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-di/db1-6.html.]
Ông  giơ tay lên thản nhiên chỉ  ngọn núi phía xa.
“Bây giờ là lúc  lễ  bàn thờ.”
Khi ý thức của    rơi  bóng tối,  ai đó  mở nắp thùng sắt .
Đến với giọng  ồn ào.
“Tìm thấy cô ! Nhớ trả phí cho  nhé.”
Giọng    quen, dường như, dường như    ở  .
Người đó cằn nhằn   cái gì đó,  đó đưa tay  nắm lấy tay  kéo  ngoài.
“Aiya,    nhiều m.á.u như ?” Người phụ nữ đó nắm lấy tay   , xoay chân  : “Chậc chậc chậc, quá thê thảm .”
“Nào uống một viên bổ huyết và dưỡng khí bí mật của Huyền Thanh Quan chúng  .”
Tên là gì nhỉ.....
Miệng  dùng lực bóp mở ,viên thuốc  nhét  trong.
Người phụ nữ băng bó vết thương  tay chân ,  đó đưa  xuống núi.
   thuốc của cô  là gì, chỉ trông chốc lát,  liền khôi phục  ký ức.
Có lẽ là hồi dương  khi chết......  phân biệt  rõ ràng nữa .
 từ từ mở mắt ,   phụ nữ đang   mặt .
Cô   lên bầu trời, nét mặt , tóc  buộc  bằng một chiếc kẹp tóc bằng gỗ.
Thấy   cô , cô   toe toét.
“Xin chào,  là Tân Di.”
Hóa , cô  là Tân Di.
  mặt cô , những bất bình lo sợ tích tụ mấy ngày nay đều  giải tỏa.
 nắm lấy cánh tay của cô ,  đến mức  thở .
“Tân Di đại sư, cô  ..... giờ mới đến?”
Cô  vỗ vai : “Đừng  đừng ,    đến kịp  ?”
 hỏi cô : “Sao cô  thể tìm thấy  ?”
Cô  chớp mắt: “ là đại sư, tìm  định vị là vấn đề nhỏ.”
Chờ cho đến khi tâm trạng của     định, cô  mới cầm điện thoại  sang bên cạnh.
Cô  bấm điện thoại, hét lên ở đầu bên : “Sĩ quan Trương, cứu   ,    thể hành động .”
Tân Di  cùng cảnh sát.
Khi chúng  xuống núi, cảnh sát  kiểm soát  bộ ngôi làng.
Một nữ cảnh sát đến gần  đưa  lên xe cảnh sát để nghỉ ngơi.
“Buông  .”
Tiếng hét của một nữ nhân vang lên,  theo âm thanh đó  sang  chỉ  thấy tay  của Châu Châu  còng ,   giám sát đưa .
Ánh mắt   quét qua  trong xe cảnh sát, động tác của cô  liền dừng .
Cậu    với đôi mắt mở to: “Là mày? Là mày báo cảnh sát đúng ?”
“Mày rốt cuộc phát hiện  khi nào? Làm  mày phát hiện ?”
Cậu  thậm chí  vượt qua khỏi sự kiềm chế của cảnh sát và lao tới, nhưng   giữ chặt.