ngã gục xuống đất,  thở nặng nề.
Khắp nơi    đau nhức kinh khủng.
Có lẽ   ít xương   gãy.
Niềm vui sống sót  tai họa vẫn  đến với ,  liền  thấy một tiếng động lớn.
 sửng sốt,  dậy   cửa sổ.
Một con rắn khổng lồ vung đuôi điên cuồng  sân chơi vắng tanh, so với  thể của Tân Di thì cô  cực lỳ nhỏ bé.
Cô   đánh bay  xa, sắc mặt càng lúc càng khó , nhưng vẫn lao về phía  với cây kiếm gỗ, chiến đấu với con rắn khổng lồ.
Nhìn thế nào cũng cảm giác đánh  .
   sợ hãi.
Tân Di đại sư  thể đánh bại nó,  thì hôm nay  và cô  đầu sẽ c.h.ế.t trong bụng rắn.
 đang   bệ cửa sổ, trong tâm cầu nguyện cho Tân Di.
 mà, lời cầu nguyện của  dương như   tác dụng.
 trong khoảnh khắc đó, Tân Di   ném xuống đất, mắt  rắn biến thành màu đỏ, răng nanh sáng, nó lao nhanh về phía ,  khi Tân Di  dậy, nó dùng đuôi cuốn cô  .
Tiêu  tiêu  tiểu .
Tân Di sắp  ăn thịt.
Người rắn    do dự, mở miệng sắp nuốt .
Nỗi tuyệt vọng dâng trào, cả   còn   chứ đừng  chạy,  chỉ  thể   thành cửa sổ chờ chết.
Nó nuốt  nhanh,  quá 2 phút, khi  ngẩng đầu   nữa,  rắn  nâng phần   của nó lên   chằm chằm.
Trên bụng  một khối phình  hình , đó là Tân Di  nuốt chưởng.
Dưới sự sợ hãi tột độ,  thậm chí  thể   gì.
Người rắn lắc lư cơ thể tiến về phía .
   mặt đất, ngẩng đầu  bầu trời ngoài cửa sổ.
Trăng tròn vẫn còn cao.
  ngắm trăng   chờ chết.
Chờ và đợi, chờ và đợi,   thấy âm thanh thê thảm của  rắn.
 sửng sốt một chút, xoay  .
Chỉ thấy con rắn rơi xuống đất,  ngừng lăn lộn, liên tục la hét.
Và cái bụng của nó  ngừng quằn quại, hình  thứ gì đó sắp trào  khỏi bụng nó.
Mắt  mở to,  nhị  hét lên: “Tân Di đại sư!”
Vừa dứt lời, chỉ  thấy một tiếng phì .
Bụng của  rắn  thủng một lỗ đầy m.á.u  bụng nó, Tân Di bước  khỏi đó với tâm trạng bối rối.
“Nghẹt c.h.ế.t lão nương !”
 kích động đến mức bò  khỏi lớp: “Tân Di đại sư! Cô vẫn  chết.”
Tân Di kéo chất nhầy  khỏi mặt cô : “Không chết,  cố ý để nó ăn.”
“Cái gì?”  ngạc nhiên.
Tân Di giải thích: “Vẩy của  rắn   khỏe,   thử nhiều cách nhưng  phá , thế nên  để nó nuốt chửng , từ bên trong giáng cho nó một đòn chí mạng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-di/db3-6.html.]
 há miệng: “Thật tuyệt vời.”
Người rắn chỉ  thương năng, nhưng  c.h.ế.t  .
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Nó  chúng  một cách hung dữ,  đó   bỏ .
Tân Di nhanh chóng nhảy lên khỏi mặt đất, nhặt thanh kiếm gỗ  mặt đất, lớn tiếng: “Chạy  ?”
Thanh kiếm gỗ tỏa  ánh sáng vàng đ.â.m thẳng  đuôi nó.
Người rắn  thể tiến về phía , chỉ  thể vùng vẫy  mặt đất.
Tân Di chạy tới, dán lên  nó mấy tấm bùa vàng, nó dần dần ngừng chuyển động.
“  gọi xe cấp cứu cho , đến đó tự giải thích với bác sĩ, chỉ   mộng du lúc nửa đêm nên  ngã.”
Tân Di vác  rắn lên vai, tiện tay nhặt một túi nilon che cái đầu của nó .
 cảm động đến suýt : “Tân Di đại sư! Ơn cứu mạng       báo đáp!”
“Nói  lắm,   lắm.” Tân Di vỗ vai : “ sẽ tính phí  ngoài  việc, phí nguyên liệu, thương tích, ngoài  còn phí xử lý rác thải,  chuyển cho  là  .”
  viện cả tháng trời mới  xuất viện.
Nghe Tân Di ,  rắn đó  cô  gửi đến Huyền Thanh Quan , họ  cách riêng của  để xử lý những con quái vật độc ác như .
Trở về nhà,  ngôi nhà thuê quen thuộc ,  cảm thấy như   gì  đổi.
  trở thành độc .
Không  cô bạn gái  hảo đáng ghen tị, nhưng  cảm thấy cuộc sống bắt đầu trở nên dễ dàng hơn.
 vẫn là chủ phòng game, bắt đầu kiểm soát cơn them ăn của , bắt đầu vận động giảm cân.
Bắt đầu  ngoài hẹn hò xã giao, gặp gỡ nhiều bạn bè hơn.
Vào một đêm,   gọi điện cho ba  .
Chỉ là hỏi thăm họ sức khỏe như thế nào,   một  luôn nghiêm khắc bắt đầu .
Lúc đó  mới nhận ,  đây   bỏ lỡ quá nhiều thứ, chỉ vì ham  vẻ  hư vô mời mịt  nguy hiểm đến cực điểm .
 thường xuyên gặp ác mộng.
Có lẽ  ảnh hưởng bỏi những trải nghiệm  đó, đêm qua   mơ thấy  rắn đó....
Đã mơ về cuộc sống  đây của nó.
Trong mơ,  thấy những gì nó thấy,  những gì nó , dường như   trở thành nó.
Đó là giai đoạn thời nhà Minh và nhà Thanh,  rắn đó  g.i.ế.c c.h.ế.t một bé gái lên núi lấy củi, khoác lên  lớp da  đầu tiên.
Nó lay hoay tìm kiếm thức ăn cho   đường phố.
Cuối cùng, nó  thấy một thư sinh  bên đường.
Thư sinh đói đến ngất xỉu, quê nhà  lũ lụt,   đến thị trấn kiến sống, nhưng  xu dính túi, thậm chí   đủ tiền mua một cái bánh bao hấp.
Người rắn đó đưa thư sinh về văn chòi mà những  thợ săn  dựng lên.
Vốn dĩ  định ăn thịt  , nhưng   thích vì    gầy  dai.
Vì ,  rắn bắt đầu nuôi  .
Nó đem về cho   nhiều gà rừng và thỏ rừng, dần dần học giả  nuôi  cơ thể .
Dần dần  thư sinh  đem lòng yêu ân nhân của .
Bắt đầu dạy cho   , cũng sẽ ngâm thơ cho nó.
Người rắn cũng cảm thấy con mồi   thú vị.