Giang gia tuy  tính là khí phái nhưng cũng  rỗng rãi sạch sẽ, cửa  cửa , giả sơn hồ nước xen lẫn  bắt mắt, bởi vì Giang gia sống nhờ chưng cất rượu, trong viện mơ hồ tràn ngập hương rượu mát lạnh, đúng là còn  say  hơn cả hương hoa tháng tư.
 
Ba ngườu xuyên qua tiền viện, Tạ Thiếu Ly dường như nhớ đến chuyện gì, hỏi Giang phu nhân: "Không  Giang tiền bối hôm nay  ở nhà ?"
 
Giang phu nhân : "Tối qua Đồng nhi ho dữ dôi, Giang lang lo lắng con gái bệnh càng thêm nặng, liền   tìm đại phu mà ông quen  . Thiếu Ly  cần vội, ông   khi trời tối sẽ trở về."
 
Trong lòng Lâm Tư Niệm  chút nghi hoặc, theo đạo lý mà  Giang phu nhân chỉ là bạn của cô cô Tạ Thiếu Ly,  tính là  quan hệ  mật, mười mấy hai mươi năm nay cũng chỉ mới gặp qua một , Tạ Thiếu Ly  gì  thương lượng với cha của Giang Vũ Đồng chứ?
 
Lại , từ những lời lúc  của Triệu Anh  thể mơ hồ suy đoán, cha của Giang Vũ Đồng là đại nhân vật  một  hai  giang hồ,  xuất  thích khách, giang hồ và triều đình như nước với lửa, Tạ Thiếu Ly   qua  với cha của Giang Vũ Đồng?
 
Có chút kỳ lạ.
 
  đợi nàng cẩn thẩn phỏng đoán,   thấy tiếng Giang Vũ Đồng cao hứng truyền đến từ trong viện: "Là Lâm Tư Niệm đến ?"
 
Lâm Tư Niệm còn  xoay    thấy một bóng trắng nhảy đến, Giang Vũ Đồng ôm chặt lấy Lâm Tư Niệm, cao hứng kêu gào, hôn cái phóc lên má nàng: "Nghe tiếng chân    là  ! Muội  hiểu ,  mỗi ngày đều   và Triệu Anh quản, cái     cái  cũng   , cái    ăn  cũng   ăn, chán đến sắp ngốc luôn !"
 
Triệu Anh từ đằng  theo đến,  kéo nàng  nhưng ngại Lâm hu nhân nên  dám động thủ, chỉ  thể giang hai tay như gà mái sốt ruột : "Muội,  nhanh về giường  , hôm nay gió lớn, cẩn thận  ho!"
 
Sắc mặt Giang Vũ Đồng  tái, ốm  nhiều, nhưng ánh mắt  vẫn   tinh thần, trông  vẻ cũng  giống như  bệnh. Lâm Tư Niệm nắm tay Giang Vũ Đồng, kéo nàng  trong phòng: "Đi thôi, chúng  trò chuyện một lát."
 
Thấy  trẻ  mật như , Giang phu nhân cũng  vui mừng,  : "Vậy các con  chuyện ,   gọi  chuẩn   và điểm tâm."
 
Lâm Tư Niệm kéo Giang Vũ Đồng  cửa,  đầu  Tạ Thiếu Ly và Triệu Anh còn  ở chổ cũ, càng nghi hoặc : "Hai    ?"
 
Giang Vũ Đồng  , nháy con ngươi to tròn đen láy : "Phòng của ,   tên nam nhân nào cũng  ? Để bọn họ  ngốc ở đó , tỷ  chúng   chuyện một lát."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-106-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Khuê phòng của Giang Vũ Đồng đơn giản mà ấm áp, một mặt bình phong giang sơn cẩm tý cực lớn chia phòng thành hai phần, bên trong là giường, bên ngoài là bàn ghế án kỷ,  giường và ghế đều đặt đầy nệm,  tường còn treo các loại cung tiễn và loan đao đủ màu sắc,  hề giống như khuê phòng của nữ tử chút nào.
 
Lâm Tư Niệm đang khoanh tay   tấm bình phong quan sát, đột nhiên  thấy Giang Vũ Đồng đằng  gọi : "Tư Niệm."
 
Tư Niệm vô thức  đầu, liền  thấy Giang Vũ Đồng đóng cửa,  ngược sáng đánh giá nàng: "Ta phát hiện,   giống lúc ."
 
Mắt Giang Vũ Đồng  to  sáng, lúc  cả  hiền lành vô hại, nhưng lúc      cảm giác áp bách, đo là sự nhạy cảm sắc bén luyện  nhiều năm  giang hồ.
 
Lâm Tư Niệm ngẩn ,  nhẹ: "Không giống chổ nào?"
 
Giang Vũ Đồng tiến lên hai bước, chợt nắm lấy cổ tay nàng. Nhìn thấy vết sẹo mờ nhạt  cổ tay , Giang Vũ Đồng liền nhíu mày: "Ta luôn cảm thấy, khí lực  trở nên sắc bén  nhiều, mang theo vài phần lệ khí."
 
Lâm Tư Niệm đột nhiên tức giận, ý   mặt liền tan biến, chỉ câu lên đôi mắt hẹp dài lạnh lùng  Giang Vũ Đồng: "Là ai nhiều chuyện,  bậy bạ  mặt tỷ ."
 
Bởi vì bệnh tình của Giang Vũ Đồng, Giang gia  hề trồng hoa, chỉ trồng một ít cây thường xanh to lớn,  những ngày cuối xuân càng thêm xanh biếc.
 
Triêu Anh và Tạ Thiếu Ly sánh vai thả chậm cước bộ trong đình viện Giang gia. Hắn ngắt một cành liễu, hỏi Tạ Thiếu Ly: "Gần đây Lâm Tư Niệm  ?"
 
"Gần đây  hơn ,  còn nôn  m.á.u nữa." Vừa nhắc đến Lâm Tư Niệm, ngữ khí Tạ Thiếu Ly liền  chút trầm , lông mày  tuấn nhíu : "Ban đêm  lén xem qua mạch của  ,  loạn,  lúc còn ngừng hô hấp một lúc."
 
Cành liễu trong tay Triệu Anh đang giơ lên  trung hồi lâu quên thả xuống, hít một  lạnh: "Loại chuyện ,     ?"
 
Tạ Thiếu Ly lắc đầu: "Muội   thể khống chế tâm trạng, sẽ ngang ngược nổi giận,    kích động nàng."