Triệu Anh hít một ,  hỏi: "Muội  rốt cuộc đang tu luyện công pháp tà môn gì ? Đệ luôn cảm thấy dường như  liên quan đến cuốn sách  của Hoa Lệ."
 
"Những loại phương thuốc mà   uống   chép , đợi Giang tiền bối trở về sẽ mời ông  xem ."
 
Đáy mắt Tạ Thiếu Ly hiện lên quầng thâm nhàn nhạt, rõ ràng đêm qua ngủ  an giấc, Triệu Anh vỗ vãi y, an ủi : "Huynh đừng quá lo lắng, cha Vũ Đồng hiểu  sâu rộng, lúc còn trẻ cũng  từng tẩu hỏa nhập ma, bây giờ   vẫn sống  đó ? Bệnh của Lâm Tư Niệm, ông  nhất định sẽ  cách."
 
Tạ Thiếu Ly gật đầu, hạ tầm mắt che vẻ mệt mỏi, hỏi Triệu Anh: "Sức khỏe Giang Vũ Đồng  hơn ?"
 
"Ồ,   ." Vừa nhắc đến Giang Vũ Đồng, ngũ quan ngã ngớn của Triệu Anh liền biến mất,  vô thức xoa nhẹ cành liễu trong tay: "Vốn là   hơn nhiều , nhưng tối qua  cảm lạnh, đột nhiên phát bệnh, ho  một tay đầy máu, dọa  sợ gần chết."
 
Dứt lời, Triệu Anh phiền muộn vò đầu, ném cành liễu  bẻ xuống đất: "Không  những thứ  nữa, bây giờ   nhớ đến bộ dáng ho  m.á.u của   hai chân liền mềm nhũn."
 
Tạ Thiếu Ly cúi đầu  con đường rải đá xanh  chân,   gì.
 
Nói cho cùng, bọn họ đều là kẻ tám lạng  nửa cân, khó khăn lắm mới yêu một , nhưng  luôn  gặp tai vạ,  ai  bình yên yêu.
 
 bây giờ, trong khuê phòng của Giang Vũ Đồng, Lâm Tư Niệm câu lên đôi môi đỏ mọng,  chắp tay, khí thế bức , tựa tiếu phi tiếu  Giang Vũ Đồng: "Có  Thiếu Ly ca ca  gì với tỷ ?"
 
Giang Vũ Đồng nhất thời  thể tưởng tượng nữ nhân mặt mũi lạnh tanh, dễ dàng bạo phát  là Lâm Tư Niệm hoạt bát vui vẻ  . Nàng hít một ,  chút bất đắc dĩ : "Tạ Thiếu Ly hận  thể giấu  trong lòng,   thể rêu rao nổi bất hạnh của  ?"
 
Lâm Tư Niệm hiểu, sắc bén : "Vậy là Triệu Anh ."
 
"..." Giang Vũ Đồng : "Muội xem  lệ khí đầy , vết sẹo  cổ tay  còn cần  đợi  khác  với  ? Ta   mắt,    ?"
 
Vấn đề  tiếp tục dây dưa thật   ý nghĩa gì, nếu tai họa  xảy đến , Lâm Tư Niệm cũng   tự lừa  dối  nữa. Nàng thu  tâm tình, sự sắc bén  mặt dần dần tiêu tan, để lộ một nụ : "Được ,  từ phương xa đến thăm tỷ, đừng nhắc đến những việc đau lòng  nữa."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-107-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Dứt lời, nàng kéo lấy tay Giang Vũ Đồng, hai  kề vai  xuống giường, líu  líu rít  chuyện, bầu  khí trong phòng dần dần  trở nên ấm áp.
 
"Kỳ ,  và Tạ Thiếu Ly thành hôn cũng hơn nửa năm ,   chẳng thấy thêm một đứa nhóc nào?" Giang Vũ Đồng nắm lấy tay Lâm Tư Niệm, nhíu mày: "Tay  lạnh quá, nhưng bởi vì cung hàn,  dễ mang thai?"
 
"Có lẽ ." Vừa nhắc đến Tạ Thiếu Ly, tâm trạng Lâm Tư Niệm liền dịu   nhiều, nàng  nhạt: "Muội hiện nay ốc còn  mang nổi  ốc,  gì  thời gian lo đến chuyện  con  ."
 
Nếu như  con , nàng liền  thêm  phần vướng bận, càng  thể hạ quyết tâm báo thù, chi bằng một  một  là  nhất.
 
Hai   chuyện hồi lâu, tâm trạng Lâm Tư Niệm vẫn luôn lơ đãng   cửa, Giang Vũ Đồng cũng chú ý đến, giơ tay véo nhẹ lên mũi nàng,  : "Nhớ Thiếu Ly ca ca nhà   ?"
 
"Ừm." Lâm Tư Niệm thành thật gật đầu,  Giang Vũ Đồng đẩy ngã lên giường.
 
"Muội là cái đồ   lương tâm, mới  với  vài câu, xa Thiếu Ly ca ca nhà   đầy một khắc   chịu  ."
 
Giang Vũ Đồng giơ tay chọc  eo Lâm Tư Niệm. Lâm Tư Niệm vẫn lười nhác   giường, tùy ý để nàng  bậy.
 
"Kỳ ,   lúc   sợ nhất là   cù ,  hôm nay    phản ứng gì?" Giang Vũ Đồng xoay mặt Lâm Tư Niệm   kỹ một phen: "Ta phát hiện  càng lúc càng kỳ lạ."
 
Lâm Tư Niệm   thấy  khắc lặp  lặp  '  đổi ', ' giống lúc ' nhắc nhở nàng, liền cảm thấy đau đầu, dường như đang cố gắng thức tỉnh nàng  từng như thế nào. Trên thế gian   gì  thứ gì   đổi ?
 
Cũng may Giang Vũ Đồng  nhiều lời, kéo tay Lâm Tư Niệm  dậy,  : "Được ,  cùng   tìm Thiếu Ly ca ca của ."
 
Bọn họ chỉnh  y phục lăn lộn đến xốc xếch,   tay nắm tay bước  cửa. Hai  con gái, một  màu sẫm, một  màu trắng, ánh lên bóng râm ấm áp trong viện càng đặc biệt động .
 
Hai  bước đến sân, đang   hành lang dài liền  thấy  mặt đất nổi lên một trận gió lạnh, tiếp đó là một bóng trắng lướt qua, Lâm Tư Niệm cảm giác  một chưởng gió sắc bén đập  mặt.