Trước khi về Lâm An trời đổ mưa nhỏ, Giang Vũ Đồng  chịu  lạnh liền để Triệu Anh    tiễn.
 
Chân Lâm Tư Niệm  phát đau, Tạ Thiếu Ly liền thuê một xe ngựa rộng rãi, ôm nàng từ Giang gia  xe ngựa. Triệu Anh còn cầm ô  ở cửa, thấy hai  cả ngày đều dính  , trong lòng  khỏi  chút chua.
 
Tạ Thiếu Ly sắp xếp  thỏa cho Lâm Tư Niệm mới tìm một lò sưởi nhỏ sưởi ấm chổ đau cho nàng, xong mới    Triệu Anh : "Ta còn  ở  Quảng Nguyên bao lâu?"
 
"Mười ngày nửa tháng gì đấy." Cơ thể Giang Vũ Đồng vẫn  khỏe, đáy mắt Triệu Anh hiện lên một quầng thâm, rõ ràng tinh thần   : "Đợi đến lúc   đỡ hơn  mới  thể yên tâm ."
 
Lâm Tư Niệm đang  trong xe ngựa, ngón tay vô thức gõ lên cửa xe, nghĩ: Tên Triệu Anh  cũng thật đáng thương, rõ ràng  Giang Vũ Đồng   ý với  nhưng vẫn ưỡn mặt bỏ qua  phận, vì Giang Vũ Đồng bưng  đưa nước giống như một tên đầy tớ, còn  là phong thái phòng khoáng của Kim Lăng quận vương lúc  nữa?
 
Ngoài xe, Tạ Thiếu Ly  thấy liền gật đầu, dặn dò: "Nên sớm  về,   ngoài lâu như  , Mi cô cô sẽ  lo lắng."
 
"Được   , đừng cho rằng  lớn hơn  nửa tuổi mà thực sự  ca ca ." Triệu Anh bước nhanh xuống thềm, nhét ô  tay Tạ Thiếu Ly,  kiên nhẫn phất tay: "Đi , lo xử lý cho  chuyện nhà    đến lo chuyện của tiểu gia."
 
Tạ Thiếu Ly cầm lấy ô  trong mưa, một  võ bào trắng nhạt  giữa con đường cổ, càng toát lên khí thế oai hùng, giống như tiên nhân bước  từ trong tranh. Lâm Tư Niệm chống cằm   ngoài cửa xe,  lúc  thể  thấy góc nghiêng tuấn tú cao ngất của Tạ Thiếu Ly, liền  khỏi cảm thán :
 
Phu quân nàng    thể tuấn lãng như  chứ! So với bộ dáng ương ngạnh  của Triệu Anh thì đáng yêu hơn nhiều!
 
"Lâm Tư Niệm!" Thấy nàng   chằm chằm, khóe miệng  câu lên một nụ  lạnh  rõ ý gì, Triệu Anh liền rùng  giữa trời tháng tư, chạy đến  cửa xe gõ: "Ta  lời   với ."
 
Lâm Tư Niệm dùng một ngón tay mở màn : "Nói ."
 
Triệu Anh hiếm khi sắc mặt nghiêm túc như : "Muội là  Tạ Thiếu Ly quan tâm nhất,  đối xử  với  , đừng bắt nạt y."
 
Lâm Tư Niệm 'ờ' một tiếng, đôi mắt hẹp dài nhẹ nhếch lên, câu lên một nụ  áp bách: "Từ xưa đều là nữ tử si tình nam bạc tình,  bắt nạt y? Lời  của ngươi   ngược  ."
 
"..." Triệu Anh á khẩu nửa ngày, : "Ta   đùa, ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-112-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
"Được ." Tạ Thiếu Ly bước đến,  hề khách khi nắm lấy cổ áo Triệu Anh ném sang một bên: "Chúng   thôi."
 
"Tạ Thiếu Ly  đúng là kẻ    !" Triệu Anh  nhảy đến, đuổi theo  xe ngựa hô: "Lâm Tư Niệm  thu  những lời lúc , cái tên hũ nút Tạ Thiếu Ly thiếu đòn,     trừng trị y!"
 
Lâm Tư Niệm vui vẻ, giơ một cánh tay thon dài trắng nõn  khỏi cửa xe vẫy vẫy, cao giọng : "Nhớ ,  Triệu Anh nhiều lời ạ."
 
Bánh xe chạy qua con đường rải đá ở tiểu trấn, mưa xuân mềm mại dường như rơi  mắt lâm Tư Niệm, hóa giải lệ khí và hàn băng tích tụ  tan trong mắt nàng, để lộ  ánh sáng xinh  ngày thường.
 
Lâm Tư Niệm cũng thấy  tình trạng bản  đang  lên, đưa hai cánh tay đang giấu trong ống tay áo màu tím  ngoài, lười biếng choàng lên cổ Tạ Thiếu Ly, : "Nói  cũng thật kỳ lạ,  khi đến Quảng Nguyên, hàn khí trong cơ thể   tan   ít,  tin  sờ xem."
 
Nói xong, nàng thuận tay chui  vạt áo Tạ Thiếu Ly, sờ lên cơ bắp rắn chắc của y.
 
Tai Tạ Thiếu Ly đỏ lên, gương mặt lạnh nhạt nghiêm túc khẽ vỡ vụn.
 
"Nói , hình như  liên quan đến những bữa cơm thuốc mỗi ngày  ... Ờm, trong cơm thuốc rốt cuộc bỏ thuốc gì,  thể hóa giả khí âm hàn trong cơ thể ?" Lâm Tư Niệm còn đang  dịu dàng, ngón tay đang du tẩu giữa bụng y, mặc sức vuốt ve.
 
"Chính là một vài loại thuốc bổ an thần... ưm..."
 
Bị chạm đến nơi trọng yếu nào đó, Tạ Thiếu Ly liền chế trụ bàn tay càng lúc càng bạo dạn của nàng,  mất kiên nhẫn  nàng: "Phi Phi, đừng lộn xộn."
 
Tạ Thiếu Ly âm thầm cho Lâm Tư Niệm uống thuốc gần nửa tháng, mắt thấy khí độc trong cơ thể nàng  dần biến mất, chỉ  tính tình ương bướng    cũng  thể trở  như , luôn cảm thấy khí tràng nàng mạnh hơn lúc   nhiều,  việc luôn  to gan, thường khiến cho Tạ Thiếu Ly trở tay  kịp.
 
Nói  nào, ngươi  thể hiểu  cảm giác một con thỏ mềm mại ngoan ngoãn đột nhiên trở thành một con đại hôi lang ?
 
Quả nhiên, Lâm Tư Niệm  Tạ Thiếu Ly ngăn  nhưng vẫn  giận, thuận thế dán  cơ thể nóng rực của Tạ Thiếu Ly, nhẹ giọng   bên tai y: "Ở Giang gia gần nửa tháng, ngại việc đang ở nhà  khác, chúng   lâu   mật , phu quân   ?"