Lâm Tư Niệm giơ tay đặt gương đồng  bàn trang điểm, thở dài.
 
Lúc tình cờ  qua một chiếc gương  hồ nước nàng thường  một loại cảm giác bản  thật xinh , liền   ngắm nghía một hồi,   cảm thấy     lắm, tóc nàng  đủ đen, eo cũng  tinh tế, mà điều quan trọng nhất là mắt của àng  hẹp  dài, lông mày nhếch lên, dùng một câu  của cô nương nhà hàng xóm thì là “Sinh  như để dụ dỗ nam nhân,       là con gái nhà lành.”
 
Chuyện  nàng thật thấy oan uổng. Hàng xóm trông mặt mà bắt hình dong, trong lòng  thành kiến, Lâm Tư Niệm cũng lười quan tâm, chỉ là bây giờ đột nhiên trở thành Thế tử phi  nàng ít nhiều gì cũng quan tâm đến dung mạo của .
 
Xét cho cùng nàng vẫn  chút sợ Tạ Thiếu Ly. Lỡ như  Tạ Thiếu Ly mất mặt, y  vui  đem nàng treo lên cây, đến lúc đó nàng thật sự chịu  nổi.
 
Lâm Tư Niệm   bàn trang điểm, tâm trạng chán nản mà giơ tay nhặt lấy hồng diệp rơi bên cửa sổ, dựa  ánh nắng mà  gân lá ngang dọc, lẩm bẩm : “Mẹ,  cứ như thế mà đồng ý hôn sự của con, thật là quá qua loa .”
 
Nghe , bàn tay Lâm phu nhân giã thuốc liền dừng .
 
Bà  bóng lưng gầy yếu của con gái đang chìm  trong nắng sớm, thở dài một tiếng,  dậy ôm lấy cơ thể yếu ớt của con gái từ đằng , dịu dàng giải thích: “Mẹ  con còn  chuẩn   tâm lý xa , nhưng cơ thể    còn  như  nữa, chỉ là   ngày nào sẽ xuống suối vàng gặp cha con...”
 
Mỗi   thấy mẫu   như , Lâm Tư Niệm liền hết cách, chỉ     tức giận  mẫu : “Nói bậy gì đó!”
 
Lâm phu nhân   nàng: “Thân thể của   , sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình ở đời,  gì mà  kiêng kỵ chứ.” Nói xong, bà  để lộ  nếp nhăn bên khóe mắt, nâng tay chỉ  trán con gái, nhẹ giọng : “Càng huống hồ, con   thích Tạ Thiếu Ly ?”
 
Lâm Tư Niệm  nghẹn,  chút ngượng ngùng khi   khác  toạc tâm sự, ngón tay cái và trỏ của nàng vô thức xoay tròn chiếc lá phong  cửa sổ, hạ mi : “Đó đều là chuyện lúc nhỏ .”
 
“Bây giờ vẫn .” Giọng Lâm phu nhân nhẹ nhàng mà chắc chắn: “Trong mắt của con  nó, trong lòng cũng  nó, hiểu rõ con gái  ai bằng ,       ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-16-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Những lời   thể phản bác . Bây giờ Lâm Tư Niệm  thấy Tạ Thiếu Ly vẫn  nhịn  tâm tình dành cho y.
 
 nàng hiểu rõ, Tạ Thiếu Ly trong các mặt đều   mỹ, chỗ thiếu sót đáng tiếc nhất là  thích nàng.  chính vì thiếu sót   khiến cho tất cả những điều  mỹ của y trở thành những vọng tưởng nàng chỉ  thể  mà  thể với tới .
 
 , từ  đến nay nàng vẫn thích Tạ Thiếu Ly, nhưng   dám thích ý nhiều hơn nữa. Y quá lãnh mạc, quá sắc bén, tưởng chừng như chỉ  đến gần   c.h.é.m thê thảm.
 
 khi chạm  ánh mắt mệt mỏi lo lắng của mẫu , Lâm Tư Niệm liền  thể  nên lời. Phụ  tạ thế,  trưởng nhiều năm đoạn tuyệt quan hệ ngao du bốn phương, trong nhà chỉ còn hai  con nàng nương tựa   mà sống, nàng    trái ý  khiến nửa đời  của bà  vì nàng lao lực mà chết.
 
Lâm Tự Niệm  bà, nhẹ giọng : “Nếu như   yên tâm về con,   thể tìm đại một nhà nông dân khá giả nào đó  con rể cũng ...”
 
Còn   xong, Lâm phu nhân  vươn tay vỗ lên đầu nàng. Cái vỗ   nặng, nhưng đủ để khiến Lâm Tư Niệm hiểu  sự tức giận của bà.
 
Lâm phu nhân nghiêm mặt : “Hôn nhân đại sự   trò đùa. Gả cho một nhà nông dân tầm thường   dễ dàng như ! Con  xem Lâm gia   thể ngẩng đầu ,    thể còn mặt mũi gặp cha con nơi chín suối.”
 
Gió nhẹ thổi qua cuốn theo những chiếc lá phong lìa cành. Lâm Tư Niệm cúi đầu, khoé môi chầm chầm câu lên một nụ : “ mà y  thích con .”
 
Nàng , mắt cong .  Lâm phu nhân  thể    nỗi chua xót trong nụ  đó. Lâm phu nhân thở dài, xoa búi tóc gọn gàng của nàng, : “Y  yêu con  , điều đó quan trọng lắm .”
 
“Không quan trọng ?” Lâm Tư Niệm hỏi ngược .
 
Lâm phu nhân  đến cạnh án kỷ, lật  đám thảo dược   nghiền nát, trộn với ngọc cao  vo . Bà trầm mặc hồi lâu, mấp máy miệng, cuối cùng chỉ  thể  khổ : “Lúc nhỏ Tạ Thiếu Ly  con  thương,   con mấy năm nay vẫn  quên  điều đó.  cha con  ơn với Vương gia, Tạ Thiếu Ly  luôn áy náy chuyện năm đó, Tạ gia trọng tình trọng nghĩa, con gả  đó ít nhất sẽ  chịu khổ.”