Thiếu niên như vẫn  hết giận, trở tay tháo mặt nạ ném xuống đất. Mặt  tràn đầy phẫn nộ, trong mắt như  phun lửa, đôi môi nhạt màu run rẫy hé  đóng , hình như đang  rống giận hét lên, nhưng  chỉ  thể phát  những âm vô ích.
 
Lâm Tư Niệm chỉ lẳng lặng  ,  hề đau lòng  sợ hãi, cũng   phẫn nộ  thất vọng, thậm chí đến một góc áo cũng  lay động.
 
Thiếu niên  hiểu, vì  mỗi lời  mỗi hành động của nam nhân họ Tạ  đều  thể tác động đến lòng nàng, mà sự phẫn nộ và tuyệt vọng của  lúc  trong mắt nàng   đáng nhắc đến như .
 
Hắn kích động giơ tay huơ loạn: Ngươi  điều     là Diệt hoa cung!
 
Lâm Tư Niệm trầm mặc hồi lâu, : " thứ   thể cho ngươi, chỉ  cái ."
 
Thiếu niên hỏi nàng: Có     sai điều gì, ngươi  đuổi   ?
 
"Không , Thập Thất,    nào đuổi ngươi, đến  cũng   tư cách đuổi ngươi, ngươi tự do." Lâm Tư Niệm bình tĩnh  thẳng  đôi mắt phẫn nộ tuyệt vọng của thiếu niên, cố gắng dùng ngữ khí bình thản dễ hiểu : "Đừng  , đừng thích , đừng  theo , một đoạn thời gian dài  khi gặp ngươi,   yêu Tạ Thiếu Ly ,  yêu y, cả đời  chỉ thích một  nam nhân là y."
 
Hô hấp thiếu niên cứng .
 
Lâm Tư Niệm : "Đời  quá ngắn, chỉ đủ yêu một . Tim  quá nhỏ, chỉ  thể chứa mỗi  y."
 
Thiếu niên  Hoa Lệ ngược đãi đánh đập hơn mười năm, nhưng  từ  đến nay khong  đau là gì. Những lời điềm ngôn mật ngữ nhẹ nhàng của Lâm Tư Niệm hôm nay, từng câu từng chữ như mũi d.a.o sắc bén đ.â.m  thê thảm.
 
Lồng n.g.ự.c râm rĩ đau đớn, từng cơn  từng cơn, khiến   thể hô hấp .
 
Hắn giống như một con dã thú nhốt trong lồng, ở trong phòng phát bạo  tới  lui,   nâng tay quét đống tượng gỗ đao gỗ kiếm gỗ trong phòng rơi đầy đất, trong phòng trong nháy mắt trở nên vô cùng lộn xộn.
 
Hắn tự tay hủy   thứ   , trong con mắt đỏ au là một mảnh bi ai trầm lắng. Hắn tay  phá hủy tác phẩm yêu thích của ,   xoay  chống lên án kỷ, vây một nửa Lâm Tư Niệm  trong lòng,  nàng hồi lâu mới dùng thủ ngữ vô thanh cực nhanh chất vấn: Vì    là !
 
Lâm Tư Niệm hé miệng: "Thập Thất, ngươi bình tĩnh  ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-168-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Tại   thể là !
 
Dứt lời,  chợt nghiêng   hôn lên môi Lâm Tư Niệm, nhưng   Lâm Tư Niệm nhanh tay ngăn .
 
Lâm Tư Niệm một chưởng vỗ lên vai ,  dùng  lực, nhưng cũng ép  lùi về  vài bước mới  vững.
 
Thấy nàng xuất thủ, thiếu niên liền ngẩn , ánh mắt dần dần đỏ lên.
 
Hắn run rẩy dùng tay  động tác, bởi vì tốc độ tay quá nhanh, Lâm Tư Niệm chỉ kịp  rõ câu cuối cùng của : Hắn  xứng với ngươi! Lúc ngươi gặp khó khăn nhất,  ở bên cạnh ngươi là ,   !
 
"Ngươi  lúc  gặp khó khăn nhất là lúc nào ?" Lâm Tư Niệm nhẹ  một tiếng, trong nụ  mang theo bảy phần thông suốt ba phần đau khổ, chầm chậm : "Mỗi đoạn nhân sinh cho dù là   ,  đều sẽ gặp   nhiều , nhưng    nào cũng  thể  cùng  đến cuối cùng. Trước khi gặp ngươi,   giao trái tim duy nhất của  cho  khác ,  sẽ  yêu ngươi."
 
Nàng  thẳng thừng như , vô tình như , nhưng hết   tới  khác,   hề  sai.
 
Đại não trì độn của thiếu niên chạy một hồi, mới tìm  vài lời chắp vá trong   mù mịt. Hắn :   chỉ  ngươi...
 
Hơn một năm , Lâm Tư Niệm kéo   từ đám bùn lầy đen tối,   vứt bỏ   ánh mặt trời, giống như  đói khát   đường, đột nhiên   cho  một mâm đồ ngon vật lạ, nhưng mà  kịp đợi  nếm một miếng,  đó   hề lưu tình thu những món ngon đó .
 
Thiếu niên  thể  rõ  tâm tình  lúc  là quyến luyến nhiều hơn,  là hận ý nhiều hơn... Hắn chỉ , một khi Lâm Tư Niệm , cuộc sống của  liền trở nên cô độc hơn cả lúc .
 
Hắn tuyệt vọng nghĩ: Có  chì cần  g.i.ế.c nam nhân họ Tạ , liền  thể cướp  trái tim của Lâm Tư Niệm?
 
Ý nghĩ  như một cơn ác mộng cắn nuốt lý trí của thiếu niên,   đầu chạy  khỏi phòng.
 
Lâm Tư Niệm  thấy đôi mắt sát khí bừng bừng của  liền   xong , nàng đuổi theo, hô lớn: "Thập Thất!"
 
Dưới chân thiếu niên đụng  một đồ vật cứng rắn,  cúi đầu , chính là hình nhân gỗ lúc   đang khắc dỡ, mặt mũi nữ nhân khắc họa vô cùng tinh thế, rõ ràng là bộ dáng của Lâm Tư Niệm, nhưng mà  chỉ thoáng dừng  một chút, liền nhảy lên nóc nhà,   đầu chạy về hướng Lâm Phong lâu.