Con sói con !
 
Lâm Tư Niệm thầm mắng một tiếng, theo sát  trở về Lâm Phong lâu, ai ngờ   cửa, liền  thấy một tiếng động lớn, thiếu niên rút d.a.o chặt gãy ghế mây trong phòng, khí tức sắc bén xe rách rèm che, ngọc châu lác đác rơi  mặt đất.
 
Tiểu Tạ Thần giật  tỉnh giấc, oa lên một tiếng  lớn.
 
Tạ Thiếu Ly nhẹ ôm con trai bảo vệ trong lòng, dùng tấm lưng dày rộng của  che  những hạt châu đang văng tung tóe, nhẹ nhàng vỗ  lưng con trai,  hề chú ý đến thiếu niên mặt đầy sát khí từ đằng .
 
Thiếu niên  g.i.ế.c đỏ cả mắt, nâng đao  c.h.é.m xuống, nhưng Lâm Tư Niệm  xông lên nghiệm nghị : "Thập Thất! Ngươi dừng tay  cho !"
 
Lâm Tư Niệm một tay đón lấy lưỡi đao của thiếu niên, nhưng giữa đường   Tạ Thiếu Ly kéo , mà bên , thiếu niên cũng khó khăn dừng đao, hận ý trong mắt tiêu tán  một chút,  chút luống cuống  đứa nhỏ đang  lớn.
 
Một lúc ,  dùng tay : Ta   cố ý doạn nó...
 
Lâm Tư Niệm tức giận, lạnh lùng liếc thiếu niên một cái.
 
Tạ Thiếu Ly lắc đầu với Lâm Tư Niệm, giao đứa nhỏ đang   lòng nàng, thấp giọng : "Nàng dỗ nó , ở đây để  đến xử lý."
 
Thấy đứa nhỏ  đến đỏ cả mặt, tâm Lâm Tư Niệm như thắt , vội vàng gật đầu, ôm con trai  gian trong, nhẹ nhàng dỗ nó,   mở áo cho nó uống sữa, tiểu tử  lúc  mới dần dần yên tĩnh .
 
Tạ Thiếu Ly và thiếu niên đến sân tập.
 
Ánh nắng mỏng manh, gió thu từng trận, hai  như hổ báo giằng co trong chốc lát, mỗi  đều  thể  thấy sát khí trong mắt đối phương.
 
Một lúc , lưỡi d.a.o của thiếu niên rút  khỏi vỏ một tấc, nâng tay  một động tác.
 
Tạ Thiếu Ly nhíu đôi mày  khí, giọng  thanh lãnh như suối truyền đến rõ ràng: "Ta  hiểu ngôn ngữ tay, nhưng   ngươi   gì."
 
Thiếu niên nhe răng với , một nửa uy h.i.ế.p một nửa khiêu khích.
 
"Ta  thể đánh với ngươi một trận, nhưng cược là uy nghiêm  là nam nhân của  và ngươi, chứ  là Phi Phi." Tạ Thiếu Ly : "Muội  là một nữ tử thông minh  chủ kiến,   chọn ai, nên để   đến quyết định."
 
Thiếu niên lơ đễnh hừ nhẹ một tiếng, dùng tay : Ta sẽ g.i.ế.c ngươi, cướp nàng  về bên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-169-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Tạ Thiếu Ly hiển nhiên  hiểu những lời cuồng vọng  của , chỉ tùy tay rút một thanh trường kiếm  giá binh khí ở sân tập, nâng tay  động tác mời: "Ưu tiên hậu bối, xuất chiêu ."
 
Y mặt mày  tuấn, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, y bào màu tím khẽ bay trong gió,   phong thái nhà tướng.  thiếu niên   hiểu nhiều quy tắc, nâng đao liền c.h.é.m đến, mỗi nhát đều tàn nhẫn đòi mạng.
 
Tạ Thiếu Ly nâng kiếm đỡ , hỏa quang do đao kiếm chạm   văng tung tóe, gang bàn tay của hai  đều  lực đạo của đối phương chấn động đến tê rần, mỗi  lùi về  một bước, đao kiếm rung lên  ngừng, phát  âm thanh ong ong nặng nề.
 
Ánh mắt thiếu niên lạnh xuống, khóe miệng câu lên một nụ  khát máu. Mà Tạ Thiếu Ly cũng định thần ,  nâng kiếm, chỉ là vẻ mặt   nghiêm túc hơn nhiều.
 
Hai  đều dùng  lực ứng phó, đánh đến thiên hôn địa ám, âm thanh đao kiếm chạm   cho dù là Lâm Tư Niệm đang trốn trong phòng trong cũng  thể   rõ ràng.
 
Lâm Tư Niệm  chút  yên tâm Tạ Thiếu Ly, y là quân tử,   thể so với thiếu niên ngoan độc quỷ quyệt ?
 
Nàng vội vàng dỗ con trai ngủ, liền nhấc vạy chạy  ngoài.
 
Trên sân tập, kiếm của Tạ Thiếu Ly và đao của thiếu niên  chạm  , đao kiếm phát  âm thanh chói tai, đồng thời gãy thành mấy khúc. Nhân  hội thiếu niên đang ngẩn  trong chốc lát, Tạ Thiếu Ly ném  kiếm  gãy, một quyền đ.ấ.m lên mặt thiếu niên.
 
Thiếu niên ngã xuống mặt đất, ôm mũi phun  một ngụm nước bọt mang m.á.u tươi, hai ngươi   phân  rõ ràng.
 
Lâm Tư Niệm thở phào nhẹ nhõm.
 
Thiếu niên  ngờ rằng  sẽ thua, lảo đảo  dậy, bay  tư thế chuẩn  vồ đến.
 
Tạ Thiếu Ly  thiếu niên chật vật  hai phần giống   một cái, nhàn nhạt : "Ngươi thua . Chu dù  đánh thêm bao nhiêu trận, kết quả  cũng sẽ   đổi."
 
Tạ Thiếu Ly chính là Tạ Thiếu Ly, y cường đại, cao ngạo, hào quang vạn trượng, quan trọng hơn là,  gặp Lâm Tư Niệm đúng lúc. Cho dù là tình cảm  là trận quyết đấu , thiếu niên đều thua triệt để.
 
Mắt thiếu niên  đỏ lên,  vô thanh gầm lên một tiếng, giơ nắm đ.ấ.m rách da chảy m.á.u đánh về phía Tạ Thiếu Ly.
 
Lâm Tư Niệm nhẹ hô lên một tiếng: "Thập Thất, đủ !"
 
Nắm đ.ấ.m của thiếu niên cứng  giữa  trung,  run lên, mắt  phẫn nộ cùng bất kham như , như con thú nhỏ mở to mắt  cướp mất con mồi, phát  tiếng rên tê tái.