Nếu   xảy  việc trộm tử huyết linh chi , Triệu Anh trở thành kẻ  tình nghi  nhốt trong Đại Lí chờ thẩm vấn, thì kế hoạch lật đổ Thái tử của Tạ gia  sớm thành công .
 
Nghe Tạ Thiếu Ly giải thích xong, Lâm Tư Niệm liền sinh  một ngọn lửa giận, lúc đó nàng ngày nào cũng ăn ngủ  yên, trái tim   lo lắng cho Tạ Thiếu Ly, nhưng y bây giờ   với  rằng: Tất cả chỉ là giả...
 
Làm   thể  giận chứ!
 
 vì ngại vẫn còn phu thê Tạ Doãn ở đây, Lâm Tư Niệm cũng  tùy tiện phát giận, chỉ  thể lành lạnh liếc Tạ Thiếu Ly một cái, : "Huynh vì    cho  sớm hơn? Hại  còn tưởng là..."
 
Tưởng là y cũng như , trơ thành cô nhi  cha  .
 
Tâm trạng Lâm Tư Niệm phức tạp   nên lời. Tạ Doãn tự  vài câu, đề tài liền chuyển sang đứa cháu đích tôn của Tạ gia  sinh   bao lâu.
 
Lâm Tư Niệm bảo nha đầu ôm tiểu Tạ Thần đến, nhân cơ hội vợ chồng Tạ Doãn còn đang ôm ấp yêu thương đứa nhỏ, nàng liền kéo Tạ Thiếu Ly chạy về Lâm Phong lâu.
 
Bước chân của nàng  nhanh, Tạ Thiếu Ly theo  nàng, cẩn thận hô lên: "Phi Phi."
 
Nàng dừng  cước bộ, xoay  trừng y: "Muội giận ."
 
Tạ Thiếu Ly: "..."
 
Lâm Tư Niệm: "Các  đều giấu ,   ,  là   thể chịu  chuyện   mất  nhất !"
 
Trong con mắt luôn bình tĩnh của Tạ Thiếu Ly lóe lên một tia bối rối, y  luống cuống kéo tay Lâm Tư Niệm, giải thích: "Đêm đó ở Vương phủ  đến quá vội vàng,   Thái tử ở đó,   kịp giải thích với ... Sau đó,  cũng   tìm , nhưng vẫn  tìm thấy."
 
Lâm Tư Niệm   mái hiên  y, gió thu kéo đến cuốn bay vài phiến lá hông diệp, nàng bất động thanh sách lau khóe mắt, cúi đầu khó chịu : "Vậy  đến Diệt hoa cung lâu như  , cũng  thấy   với  điều ."
 
"..." Lần  Tạ Thiếu Ly thật  thể trả lời .
 
Y  thấy Lâm Tư Niệm, trong lòng đều luôn lo sợ nàng sẽ bỏ chạy với thiếu niên,  gì nhớ giải thích với nàng.
 
Thấy Tạ Thiếu Ly   gì, đến  dối cũng  , Lâm Tư Niệm hừ nhẹ một tiếng, nâng đôi mắt ẩm ướt  y.
 
Tạ Thiếu Ly ôm nàng  lòng, cúi đầu hôn lên môi nàng, khẽ  bên tai: "Ta  gặp , cái gì cũng chẳng nhớ nữa. Đừng giận, là  của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-172-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Cơn giận của Lâm Tư Niệm sớm  tan  một nửa, nàng và Tạ Thiếu Ly  dễ gì mới ở bên , mỗi bước đều  vô cùng khó khăn, nàng  dám lãng phí thời gian giận y?
 
Nàng  hừ một tiếng, trở tay ôm lấy Tạ Thiếu Ly, cắn răng : "Muốn   giận cũng ."
 
Nàng nhón gót chân,  nhỏ vài câu bên tai Tạ Thiếu Ly, vành tai của y lập tức đỏ lên, một lúc  mới bất đắc dĩ : "Phi Phi..."
 
Lâm Tư Niệm nhíu mi: "Sao nào,   ?"
 
Gò má Tạ Thiếu Ly nổi lên một lớp đỏ mỏng, yết hầu y khẽ giật,    gì đó liền thấy bên cạnh hoa viên bước đến một , chính là Giang Vũ Đồng bạch y thanh khiết.
 
Giang Vũ Đồng  giả ngu dùng tay che mắt,  trộm  hai  đang ôm  thắm thiết qua khe hở,  hi hi : "Hai  cứ tiếp tục,    thấy gì hết."
 
Nếu như là  hai năm , Lâm Tư Niệm nhất định sẽ  hổ đỏ mặt đẩy Tạ Thiếu Ly , nhưng Lâm cung chủ bây giờ da mặt  dày hơn nhiều ,  những  buông tay, mà còn ôm chặt hơn, còn ngẩng đầu hôn lên khóe môi Tạ Thiếu Ly, híp mắt   Giang Vũ Đồng: "Giang tỷ tỷ  thấy cũng chẳng  cả."
 
Giang Vũ Đồng ngẩn , buông tay hít một : "Tiểu Phi Phi của ,  trở nên  xa hơn ."
 
Dứt lời, nàng chắp tay bước đến, ý   môi nhàn nhạt: "Ta đến đây là  chính sự   với , liên quan đến vụ tử huyết linh chi  trộm."
 
Lâm Tư Niệm giật ,  Tạ Thiếu Ly một cái, ngạc nhiên : "Tỷ  ."
 
Giang Vũ Đồng một  bạch y nổi bật giữa rừng phong đỏ rực trong Diệt hoa cung,  nhẹ : "Cái tên đầu đất Triệu Anh,  chuyện gì  thể giấu   chứ."
 
Thấy nàng  như , Tạ Thiếu Ly cũng  kiêng dè nữa, : "Muội  nghi ngờ ai ?"
 
"Vừa nãy ho vài tiếng, hình như đả thông kinh mạch, trong đầu đột nhiên lóe lên một cái tên." Giang Vũ Đồng  Lâm Tư Niệm, : "Càng là  chúng  tin tưởng thì càng  khả năng."
 
"Hả?" Vẻ mặt Lâm Tư Niệm trầm ngâm, giơ bàn tay  : "Giang tỷ tỷ hoài nghi ai,  là  lên lên lòng bàn tay  , để xem  tỷ đoán  đúng là   đang điều tra ."
 
Giang Vũ Đồng gật đầu, giơ ngón trỏ   một cái tên lên tay Lâm Tư Niệm.
 
Ánh mắt Lâm Tư Niệm trầm xuống, chậm rãi nắm bàn tay , cùng Giang Vũ Đồng   .