"..." Vinh vương phi  đầu  con nhỏ, một suy nghĩ điên cuồng nhảy lên trong đầu nàng, nàng ôm chặt lấy ống tay áo của nam nhân, : "Nếu như, nếu như là  cách  thể khiến Tiêu gia   liên lụy, ngươi  thẻ cứu con trai  !"
 
Trong ánh mắt ngạc nhiên của nam nhân, Vương phi cắn môi : "Sau khi  tự sát, mong biểu ca mang đầu của  đến đưa cho hoàng đế để tỏ sự trung thành đại nghĩa diệt  của ngươi, hoàng đế nhất định sẽ thả cho ngươi một con đường sống, ngươi hãy mang con trai   xa, nuôi dưỡng nó trưởng thành!"
 
Dường như  lời  của nàng  kinh hãi, nam nhân liền lùi vài bước, trừng to mắt : "Ngươi điên ,   thể   !"
 
"Cây đổ bầy khỉ tan." Nghe , Vinh vương phi  lạnh một tiếng, con mắt còn lạnh hơn cả bóng đêm: "Lâm Duy Đường lâm trận phản bội, đến ngươi cũng  nguyện ý giúp  ?"
 
"Thần tuyệt   ý !" Để bày tỏ lòng trung thành, nam nhân liền quỳ xuống: "Chỉ là  thần chắt đầu của nương nương, thần...  thể  tay !"
 
Triệu Lân mãi mãi nhớ kỹ buổi tối hiu quạnh lạnh lẽo hôm đó, mẫu  ôm   cạn nước mắt, móng tay sắt nhọn dường như  đ.â.m thủng đầu vai non nớt của . Vinh vương phi   với : "Con trai, con  cố găng sống cho , chăm học khổ luyện,   g.i.ế.c Lâm Duy Đường, g.i.ế.c cẩu hoàng đế, báo thù cho cha và !"
 
Dứt lời, hàn quang lóe lên, Vinh vương phi c.ắ.t c.ổ tự tử, m.á.u tươi văng đầy mặt Triệu Lân.
 
Máu tươi văng tung tóe còn ấm nóng, mùi m.á.u tanh khiến   buồn nôn, còn  vũng m.á.u dầm dề  khi mẫu  c.h.ế.t  hề nhắm mắt, Triệu Lân cả đời  đều nhớ rõ.
 
Tiêu Chính Kiền là một thuộc hạ trung thành và tận tâm, vì khiến cảnh đó càng thêm thật,  thậm chí còn tìm con trai ruột của  để  thế .
 
Triệu Lân nhớ đó là một đứa nhỏ  bằng tuổi ,  lẽ còn nhỏ hơn  một chút, vô cùng trắng trẻo tuấn tú. Lúc Tiêu Chính Kiền vội vàng mang y phục của Triệu Lân cho nó, đứa nhỏ  còn mở to đôi mắt long lanh bất an, nắm chặt lấy tay áo của Tiêu Chính Kiền, hỏi : "Cha, chúng  đang  gì ?"
 
Nó chắc chắn  mơ cũng  nghĩ rằng,  cha mà nó  tâm tin cậy  nỡ để    khác  chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-191-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Mắt Tiêu Chính Kiền đỏ au, từng chút vặn bung tay con trai  , khàn giọng : "Hận Thủy, cha mang cho con áo , con  đây đợi cha, cha... một lát nữa sẽ trở  đón con."
 
Dường như cảm nhận  nguy hiểm, đứa nhỏ gọi là Tiêu Hận Thủy  mở to mắt đầy lệ, cánh tay  vặn   sống c.h.ế.t ôm lấy cánh tay phụ ,  nức nở : "Hận Thủy  mua xa cha! Cha đừng , đừng bỏ mặt con!"
 
Lâm Chính Kiền nhắm mắt, một hàng nước mắt chảy  từ trong khóe mắt. Lúc ngẩng đầu lên,  một tay cầm dao, đánh con trai  ngất .
 
Tiêu Chính Kiền đặt con trai đang hôn mê của   cạnh t.h.i t.h.ể Vương phi  đầu,  lâu ,   Vinh vương phủ liền dấy lên một trận lửa hừng hực. Tiêu Chính Kiền một tay ôm lấy đầu Vương phi đặt trong hộp gỗ, một tay kéo tay Triệu Lân,  hề  đầy bước  khỏi Vinh vương phủ.
 
Ánh lửa ngập trời đỏ rực, Tiêu Hận Thủy   tỉnh từ lúc nào, trong biển lửa  ho  thất thanh , Triệu Lân dường như  thể  thấy tiếng 'phụ ' và 'cứu mạng' thê lương, tiếp đó, dần dần  còn tiếng động nào nữa... Mà từ đầu đến cuối, bước chân của Tiêu Chính Kiền đều  hề dừng .
 
Đi   xa lắm, Tiêu Chính Kiền bỗng nhiên dừng bước, rơi nước mắt run giọng : "Từ nay về , con  còn là Vinh vương tiểu Thế tử nữa, con là Tiêu Hận Thủy, là con trai của ..."
 
Tiêu Hận Thủy... Không, Triệu Lân  bình tĩnh kể  chuyện của , thậm chí khóe miệng còn mang theo ý , vẫn là bộ dáng thiếu niên ôn nhuận như nhiều năm .
 
Thần sắc Lâm Tư Niệm phức tạp  hết  thế của Tiêu Hận Thủy, cuối cũng cũng  vì    hận Triệu gia hoàng tử và  Lâm gia như . Chắc vì Lâm Duy Đường  nhiều  khuyên can Vinh vương từ bỏ mưu nghịch   kết quả, rơi  đường cùng mới bản bội Vinh vương,  đầu đầu quân   Thái tử, Triệu Lân vẫn luôn ghi hận chuyện , cảm thấy Lâm Duy Đường tiết lộ cơ mật mới khiến cả phủ Vinh vương c.h.ế.t  lưỡi d.a.o của hoàng đế.
 
Cho nên  và Tiêu Chính Kiền  diễn một vở kịch cáo mèo đổi vai, che dấu tung tích của  ở Tiêu gia,   tùy cơ tiếp cận Lâm Duy Đường, nhiều năm tỉ mỉ lên kế hoạch, từng bước từng bước nếm mật  gai. Chỉ là    dùng cách nào  sửa đổi gương mặt, cư nhiên  thể lừa  mắt tất cả  ,    thế Tiêu Hận Thủy...
 
Dây thừng   trói chặt khiến Lâm Tư Niệm  thoái mái khẽ động, trầm mặc một lúc, nàng hỏi Triệu Lân: "Cô nương Tiêu gia   ngươi   là   ruột mà là Vinh vương tiểu Thế tử  thế ?"