Chỉ là khi  Triệu Lân nhắc đến Hoa Lệ, trong lòng nàng cũng sẽ dâng lên một tia đồng tình và bi thương,  cho cùng, Hoa Lệ cũng giống với Tiêu Hận Thủy năm đó, điều là vật hy sinh trong kế hoạch của Triệu Lân.
 
"Triệu Lân." Lâm Tư Niệm  chằm chằm  nam tử đang  ôn hòa , lạnh lùng : "Ngươi thật đúng là một con ác quỷ."
 
",  chính là ác quỷ." Triệu Lân thờ ơ , mặt mày vẫn sáng lạn ôn hòa: "      ,  thì,  cũng  rơi  đường cùng, thất bại thảm hại."
 
Bại... Thì ,  cái gì cũng .
 
Hắn rõ ràng  Lâm Tư Niệm tự chui đầu  lưỡi dẫn  lộ diện,  rõ quan đao kiếm ảnh đang đợi ,  vẫn thản nhiên như cũ lựa chọn bước  từ trong bóng tối, chỉ vì một mong  đáng thương nhỏ nhoi, cầu Lâm Tư Niệm cứu lấy nữ nhân đang   giường bệnh .
 
Triệu Lân : "Nếu như  chọn âm mưu mà bỏ tỷ tỷ, Lâm Tư Niệm, ngươi cảm thấy rằng ngươi  thể thắng ."
 
"Không,  sẽ thua." Lâm Tư Niệm   rét run, cư nhiên  thể đối diện với vấn đề sắc bén của : nếu Triệu Lân vứt bỏ Tiêu Cửu, Lâm Tư Niệm  thể tìm  một chút manh mối nào, Triệu Lân sẽ trốn trong bóng tối, lợi dụng cái c.h.ế.t của Triệu Thạc ly gián Triệu Anh và lão hoàng đế,  lấy tội danh kết bè kết cánh liền lụy đến Tạ phủ... Bọn họ đều sẽ chết.
 
Triệu Lân ngẩng đầu  sắc trời,  dậy  một động tác mời với Lâm Tư Niệm: "Không còn sớm nữa,  thôi."
 
Hắn nho nhã lễ độ, nhưng Lâm Tư Niệm  cảm giác  lãnh ý thấu xương trong con mắt . Hắc y thị vệ đằng  bước nhanh lên , nửa cưỡng ép Lâm Tư Niệm kéo  gian trong, ấn vai nàng khiến nàng miễn cưỡng   giường.
 
Lâm Tư Niệm nâng cánh tay nhức mỏi vô lực lên, xốc lên màn sa , nhất thời cứng .
 
Nữ nhân  giường vô cùng gầy yếu, mặc dù   giường cũng  thấy chăn phồng lên, dường như  ngừng hô hấp. Mái tóc dài rối tung  còn độ bóng, gò má gầy gò hõm xuống, nhưng vẫn  thể  thấy phong thái lúc còn khỏe manh, chắc chắn là một nữ tử thanh lệ ôn nhu.
 
Đáng tiếc, bộ dáng   nguy kịch  thể cứu chữa, quá muộn .
 
Lâm Tư Niệm bất động thanh sắc  Triệu Lân.
 
Triệu Lân đang ngắm    giường,   nhẹ nhàng kéo bàn tay gầy yếu của Tiêu Cửu, giống như sợ quấy rầy giấc mộng của   giường, dùng giọng  vô cùng nhẹ nhàng : "Đừng thấy tỷ  bây giờ ốm như , đợi tỷ  khỏi bệnh,  Lan Lăng   thể xuất hiện cô nương thứ hai nào xinh  như tỷ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-194-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Sắc mặt Triệu Lân ấm áp mà thành kính, khóe miệng  nhếch lên, như đang ca ngợi trân phẩm hiếm .  bây giờ Lâm Tư Niệm  ,    đều lộ  một chút bệnh trạng điên cuồng.
 
Lâm Tư Niệm đặt ngón tay   cổ tay Tiêu gia cô nương, trầm mặc một lúc, mới thành thật : "Mạch tượng yếu đến dường như  thể bắt ..." Cô nương , tối đa chỉ  thể chống đỡ thêm hai tháng.
 
"Đừng vội vàng kết luận như , sư tỷ, còn  linh chi còn  dùng ." Triệu Lân vung tay, liền  thuộc hạ mang một cái hộp gỗ đến, bên trong đặt một linh chi màu tím đỏ, chính là nhánh linh chi  mất trộm trong cung.
 
Trên linh chi   dùng d.a.o cắt một miếng, chắc là để cho Tiêu Cửu dùng.
 
"Đã  đại phu nấu cho tỷ  một đơn canh thuốc linh chi, nhưng tỷ  ăn xong  thổ huyết, lúc đó dọa  một trận, cho dù g.i.ế.c c.h.ế.t tên lang băm  cho chó ăn, cũng  thể giải tỏa cơn tức giận của ."
 
Con mắt đen láy của Triệu Lân  Lâm Tư Niệm  chớp, để lộ  một nụ  cổ quái: "Sư tỷ tay nghề  như , nhất định  thể chữa khỏi cho tỷ   ?"
 
"Sức khỏe của nàng  quá yếu ,  chịu nổi dược tính mạnh của linh chi, tự nhiên sẽ thổ huyết." Lâm Tư Niệm  nhận linh chi, cũng   gì nữa. Nàng  rõ, nàng   là tiên nhân,  thể cải tử  sinh .
 
Nàng  thể cứu sống Tiêu Cửu.
 
Thấy một lúc lâu vẫn  nhận  câu trả lời, ý   mối Triệu Lân dần lạnh , trong mắt ẩn ẩn hiện lên tia tàn ác,   dậy, bực bội   trong phòng. Khi thì dịu dàng sửa  góc chăn cho Tiêu Cửu, khi  nắm lấy cổ tay Lâm Tư Niệm bắt nàng  đơn thuốc.
 
Lúc  viện binh còn  tới, Lâm Tư Niệm vì đẻ kéo dài thời gian với Triệu Lân, suy nghĩ một lát  chỉ  thể động tay bắt đầu  đơn.
 
Sau khi  xong đơn thuốc, mắt Triệu Lân liền sáng lên,   nửa tin nửa ngờ : "Không dùng nhánh linh chi  ?"
 
"Tiêu gia cô nương quá yếu, dùng loại thuốc mạnh như cậy sẽ càng khiến bệnh tình thêm nặng mà thôi."
 
Triệu Lân đưa phương thuốc cho hạ nhân, lúc  mới  Lâm Tư Niệm, : "Sư tỷ, ngươi  cần nghĩ  chiêu gì để đùa giỡn , nếu như tỷ  xảy  chuyện gì, ngươi cũng đừng mong sống sót. Có  chôn cùng, cũng  tính là thua thiệt."