Gương mặt Tạ Thiếu Ly  lạnh, nhưng bàn tay  ấm áp lạ thường. Lòng bàn tay   ướt, chắc là do   khẩn trương.
 
Thì , y cũng là   khẩn trương.
 
“Ôm ! Ôm !” Triệu Anh mang theo một đám con em ở Lâm An gào lên ầm ĩ, kiên quyết  tân lang ôm kiều thê lên kiệu.
 
Còn  kịp đỏ mặt, trong một khắc, cơ thể Lâm Tư Niệm  ôm lên  trung.
 
Lâm Tư Niệm cắn môi, gắng gượng ngăn tiếng hét thất thanh  trong cổ. Nàng  Tạ Thiếu Ly ôm  trong lòng, ngẩng đầu  chỉ  thấy hồng y đang bay phấp phới, hoa rơi như mưa, ngàn dặm trời cao xanh ngắt.
 
Trong tiếng nhạc hỉ huyên náo, trong tiếng  vang đầy thiện ý của đám đông, khóe môi Tạ Thiếu Ly cong thành một độ cong nhẹ, trong ánh mắt lãnh mạc nhộn nhạo một mảnh tâm tình ôn nhu.
 
Ánh nắng hôm nay thật thích hợp, nhưng  thể so sánh  với ý  chói mắt trong mắt Tạ Thiếu Ly.
 
Lâm Tư Niệm quên cả khẩn trương, đắm chìm  độ cong  môi Tạ Thiếu Ly,  thể thoát  .
 
Cánh tay y rắn chắc, bước  vững vàng, ôm lấy nàng thản nhiên bước đến một cuộc sống mới
 
Trăng sáng lên cao, những ngôi  lấp lánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-23-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Lâm Tư Niệm đội mũ phượng choàng khăn tinh xảo hoa lệ, trùm lên khăn đội đầu màu đỏ thêu uyên ương bằng chỉ vàng  ngăn ngắn  giường, khắp phòng đều là chữ hỷ màu đỏ rực. Ngọn nến hỷ chập chờn  án kỷ,  cho phòng tân hôn như khoác lên một tầng ấm áp nhàn nhạt.
 
Âm thanh hoan náo bên ngoài dần tan , xem  tiệc cưới cũng sắp kết thúc . Lâm Tư Niệm thở dài,  thở lay động hồng sa, mờ mờ ảo ảo, một đám  vây quanh Tạ Thiếu Ly  cửa, bước  phòng.
 
Lâm Tư Niệm lập tức  thẳng dậy, móng tay  sơn màu đỏ nhéo nhẹ lên vạt áo  thêu thùa một cách tinh xảo.
 
Đôi giày luyện võ màu đen  nhiễm chút bụi trần  trầm  tiến , dừng  mặt Lâm Tư Niệm. Sau đó, một bàn tay trắng nõn thon dài đưa tới, chậm rãi nhấc lên khăn đội đầu của nàng, trong nháy mắt tầm  trở nên sáng hơn. Lâm Tư Niệm híp mắt,  chút  thích ứng với ánh đèn khắp phòng,  cúi đầu.
 
Từ góc  của Tạ Thiếu Ly chỉ  thấy nàng vô cũng diễm lệ, lông mày đen như mực, môi đỏ như son, nhan sắc tiên diễm mà ướt át như thế khiến   nhịn    hôn.
 
Hai  một  một , mỗi  ôm một tâm sự riêng, trầm mặc thật lâu.
 
Thị tỳ đằng   nhịn  nhẹ giọng nhắc nhở: "Thế tử, nên uống rượu giao bôi  thôi."
 
Tạ Thiếu Ly từ trong suy nghĩ tỉnh , bây giờ mới giơ một bàn tay xương khớp rõ ràng tới. Lâm Tư Niệm thuận theo bàn tay thon dài hữu lực   lên, lông mi run run, do dự một hồi mới đặt bàn tay   lòng bàn tay của y.
 
Nàng  cảm giác tay  run đến lợi hại.
 
Tạ Thiếu Ly kéo nàng  dậy khỏi giường, dường như nhận thấy nàng đang căng thẳng,  cái đụng chạm ngắn ngủi , y liền buông tay Lâm Tư Niệm,   bưng đến một chén rượu từ trong mâm bạc  tay thị tỳ.