Lâm Tư Niệm cúi đầu, cũng chậm chạp lấy còn .
 
Cổ tay hai  quấn  , áo chạm áo, mỗi  tự uống nửa ly  đổi ly cùng uống.
 
Chút cay nồng của rượu xuyên  cổ họng,  ấm từ trong bụng truyền  tim. Lâm Tư Niệm uống  chút gấp,  nhịn  lấy tay áo che miệng ho lên khiến cho đôi gò má tuyết trắng nhiễm lên một tầng đỏ hồng, giống như một đóa hoa    nở rộ.
 
Tạ Thiếu Ly sóng mắt sâu  thấy đáy  nàng  chớp mắt.
 
Thị tỳ ở đằng  đồng loạt quỳ lạy, cao giọng : "Cung chúc Thế tử, cung chúc Thế tử phi đại hỉ, sống hạnh bên , bạc đầu  rời!"
 
Sau khi hành lễ xong, đám thị tỳ khom  lui xuống, lặng lẽ đóng chặt cửa phòng.
 
Ánh nến trong phòng lay động, chỉ còn  đôi tân lang tân nương   mặt . Lâm Tư Niệm vuốt ve ly rượu  chút luống cuống,   tiếp theo nên  gì.
 
Tạ Thiếu Ly nhận lấy ly rượu  trong tay nàng đặt   án kỷ, nhẹ giọng phá tan sự im lặng: "Cởi áo  rửa mặt nào."
 
Nói xong, y tự  xoay  sang chổ khác, cở  thắt lưng và ngoại bào, để lộ  áo trong màu đỏ, càng  lộ  bờ vai dày rộng, vòng eo  ốm.
 
Lâm Tư Niệm "ờ" một tiếng, ánh mắt   đặt  mới ,   bàn trang điểm nhổ  trâm cài  đầu,  gỡ xuống từng búi tóc cao cao, dùng lược ngọc  lạnh nhẹ nhàng chải thẳng.
 
Mái tóc dài đen nhánh đến tận thắt lưng. Lâm Tư Niệm nâng mắt, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Tạ Thiếu Ly trong gương,  tò mò  căng thẳng.
 
Qua đêm nay, nàng  là  của Tạ gia .
 
Ánh trăng sáng rực, ánh đèn ám , tất cả đều giống như một giấc mộng.
 
Từ trong gương  , Tạ Thiếu Ly  rửa mặt xong, sợi tóc  trán vẫn còn  ẩm ướt, thủy châu thuận theo gương mặt  khí dễ  của y chảy xuống cằm,   y dùng ăn cẩn thận lau . Nhất cử nhất động đều vô cùng ưu nhã.
 
Dường như cảm giác  ánh mắt theo dõi của nàng, đôi mắt phượng hẹp dài của Tạ Thiếu Ly     chạm  ánh mắt nàng trong gương đồng.
 
Lâm Tư Niệm mặt liền đỏ, cuống quít  dậy tránh  đường .
 
Đợi nàng rửa sạch lớp son phấn  mặt, chậm chạm lết đến cạnh giường thì Tạ Thiếu Ly vẫn  nghiêm chỉnh như cũ, hai tay đặt  đầu gối, sắc mặt bình tĩnh   chút nào là mất kiên nhẫn. Nhìn thấy nàng  tới, Tạ Thiếu Ly lời ít ý nhiều mà nhả  một chữ: "Ngồi."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-24-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Thanh âm của y  một gợn sóng, nhưng trong mắt  như  mạch nước ngầm đang chực trào dâng, gọi   chút chân thành.
 
Lâm Tư Niệm  dám đối nghịch, ờ một tiếng liền học theo dáng vẻ của y, nghiêm trang mà  bên cạnh. Hai  cách  nửa bờ vai nhưng ánh mắt  luôn  thẳng về phía .
 
Mười ngón tay của Lâm Tư Niệm bất giác run lrrn, trong lòng kỳ quái : Thì  đây là đêm tân hôn ? Ngồi như   chuyện thôi ?
 
Vậy thì quả thực quá nhàm chán , nhưng mà,  chuyện liền  thể sinh con ?
 
Suy nghĩ hoang đường   nhanh   Lâm Tư Niệm bác bỏ. Nàng nghiêm túc nghĩ: Ít nhất cũng  hôn môi,   giường mới  em bé... chứ?
 
Bất quá, với Tạ Thiếu Ly hôn môi... Nàng  đầu lặng lẽ liếc khối băng Tạ Thiếu Ly một cái, trong lòng  rét mà run: Hình như  chút   .
 
Trong đầu nàng tràn đầy những suy nghĩ kỳ quái, Tạ Thiếu Ly ở bên cạnh  như hiểu  chuyện gì, đột nhiên cử động.
 
Y nhẹ nhàng nghiêng  sang, đôi mắt như phản chiếu cả bầu trời  lấp lánh. Y dùng đôi mắt thanh lãnh,  thể dễ dàng hút hồn  khác  Lâm Tư Niệm, cho đến khi nàng  y  đến thấp thỏm  yên y mới hít sâu như hạ một quyết định  vẻ trọng đại, chẫm rãi đưa tay  đặt lên vạt áo đính đầy lam bảo thạch  thêu một cách tinh xảo của nàng.
 
Đầu ngón tay y ấm áp, Lâm Tư Niệm cả  run rẩy, vội vàng kéo  bàn tay đang kéo vạt áo của  xuống, sợ hãi : "Muốn,   gì?"
 
Thấy bộ dáng  kinh hoàng như , ngón tay Tạ Thiếu Ly dừng , đôi môi nhạt nhẹ mấp máy: "Cởi áo,  ngủ."
 
Ờ, tất nhiên .
 
Chỉ là nàng  kịp phản ứng thôi.
 
Lâm Tư Niệm đỏ mặt ho một tiếng, rũ mắt : Muội,  tự ."
 
Tạ Thiếu Ly chẳng thể  gì khác hơn là im lặng thu hồi tay , thật lâu  mới hỏi: "Muội  thoải mái?"
 
"...Hả?"
 
Lâm Tư Niệm che  gò má nóng hổi của , tim đập thình thịch như  chui  khỏi lồng ngực. Trung y của nàng  cởi  một nửa còn đang treo   , mờ mịt  Tạ Thiếu Ly.
Ánh mắt Tạ Thiếu Ly trầm , đưa tay sờ lên gò má đang nóng hổi của nàng,  chỉ  cổ nàng: “Ho,  khỏe ?”
 
Lòng bàn tay y khô ráo ấm áp, cũng     do quá căng thẳng  mà ngón tay còn bất giác run lên. Lâm Tư Niệm bối , đại não một mảng trống rỗng, nàng cảm thấy ánh mắt Tạ Thiếu Ly dường như biến thành một vùng thâm hải, một mảng  trời mênh m.ô.n.g rộng lớn  thấy bờ.