Lâm Tư Niệm cũng  chút ngượng. Tuy chỉ là đang đóng kịch nhưng xưng hô quá  mật  vẫn khiến mặt nàng đỏ lên.
 
Nàng nhanh chóng buông màn xuống che đậy  vẻ ngượng ngùng của , cũng để ngăn cách ý  chợt lóe lên trong mắt Tạ Thiếu Ly.
 
Lúc xe ngựa  ngang qua Định Tây Vương phủ, Lâm Tư Niệm xuống xe thỉnh an vợ chồng Tạ Doãn. Đợi cho đến lúc xe ngựa của Vương phủ    Lâm Tư Niệm mới  lên xe, lắc lư  cung.
 
Theo quy cũ, xe ngựa đến cửa công đều  thể  nữa, Lâm Tư Niệm hạ kiệu, sánh vai với Tạ Thiếu Ly   hai vợ chồng Tạ Doãn từng bước tiến  chính điện.
 
Đường  dài, lúc  trời  dần tối, ánh sáng của lồng đèn chiếu sáng cả cung điện rộng lớn ít  như ban ngày. Nhiều   đến , nam nhân đều mang các loại quan bào màu sắc khác , phu nhân thì theo phẩm cấp mà mang lễ phục, búi tóc theo kiểu phổ biến nhất, hai ba  chụm  một chổ  hỏi hàn huyên.
 
Nhìn xung quanh, hồng nam lục nữ, vương kỳ phấp phới, lộng lẫy như thiên cung.
 
Tạ gia là vọng tộc ở Lâm An. Mặc dù cha con Tạ gia trời sinh  kiệm lời lãnh mạc, lúc  đến cũng   ít hoàng  quốc thích tranh  đến chào hỏi bọn họ.
 
“Đây là phu nhân .” Tạ Thiếu Ly giới thiệu Lâm Tư Niệm với  .
 
Lời còn  dứt   một đám phu nhân trang điểm lộng lấy  đến, nửa thật nửa đùa  chuyện với với Lâm Tư Niệm, thuận tiện đánh giá nàng một lượt từ đầu đến chân. Lâm Tư Niệm mặc họ đánh giá , gật đầu với bọn họ chào hỏi,  đến cứng ngắc,    chút ngốc.
 
Đám phu nhân đó ồn ào  , bên ngoài khen Lâm Tư Niệm lên tận trời, đợi nàng xoay   thì liền chụm  một chỗ,   bóng lưng khập khểnh của Lâm Tư Niệm  lấy quạt che mặt, che  khóe miệng đang  những lời châm chọc đầy ác ý.
 
“Là một đứa què,   ngốc  thô tục.” Trong đó  một thục nhân chỉnh  đầu tóc, kinh thường  Lâm Tư Niệm, “Con gái của An Khang Đế ngưỡng mệ Thế tử Tạ gia nhiều năm như  cuối cùng  thu bởi một nữ nhân tầm thường như thế,    thể nuốt nổi cục tức  chứ!”
 
“Xụy!” Một  khác nhanh chóng kéo ả, ý bào chớ lên tiếng.
 
“Sợ gì chứ.” Thục nhân đang bất bình giùm Công chúa An Khang đè  thanh âm,  thầm: “Dù  thì nàng  cũng   thấy.”
 
Ta chỉ là một  què, cũng chẳng   điếc. Trong lòng Lâm Tư Niệm  thầm. Nàng  Tạ Thiếu Ly từng là vị hôn thê trong mộng của  nhiều con gái quý tộc, nhưng   đến công chúa An Khang thâm cùng cũng  tình ý với y.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-33-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Suy nghĩ của nàng nhanh chóng rục rịch: An Khang là   cùng  với Thái tử. Từ giọng điệu của lúc  của thục nhân   thể thầm đoán  Thái tử  ngầm đồng ý gả   cho Tạ Thiếu Ly, thuận thế khống chế Tạ gia. Ai ngờ giữa đường nhảy  một Lâm Tư Niệm khiến kế hoạch của Thái tử    rối loạn.
 
Nàng lén  Tạ Thiếu Ly mặt lạnh như sương ở bên cạnh nghĩ: Người Tạ gia đúng là thật  thủ đoạn.
 
“Thê tử của An nhạc hầu Vương Triển.” Tạ Thiếu Ly mặt lạnh  một câu, trong mắt hắt lên ánh đèn lúc sáng lúc tối.
 
Lâm Tư Niệm cho rằng Tạ Thiếu Ly còn để ý đến lời  của thục nhân lúc nãy liền chậm rãi “ờ” một tiếng,  đầu  y: “Huynh đường giận. Nàng  chỉ là ngoài miệng  như  thôi,   để trong lòng .” Càng huống hồ đây chính là hiệu quả mà nàng mong .
 
Tạ Thiếu Ly dừng  cước bộ.
 
Thềm đá bạch ngọc sa hoa giường như   điểm dừng, nối thẳng đến thiên cung. Ánh nến rực rỡ, nam nữ xung quanh ăn mặc lộng lẫy, Tạ Thiếu Ly  như  thấy, chỉ nghiêm túc mà thâm tình  Lâm Tư Niệm, cánh môi mỏng nhạt từ từ mở : “Muội cũng là phu nhân, phẩm chất còn cao hơn bọn họ,  cần  ủy khuất bản  .”
 
Dừng một lát y  nhẹ giọng bổ sung: “Dù   nữa, vẫn còn  Tạ phủ đây.”
 
Ế, đây là đang dịu dàng chống lưng cho  ?
 
Lâm Tư Niệm  : “Chuyện nhỏ  nhịn  chuyện lớn ắt sẽ loạn. Huynh cưới  vốn là để tránh thế lực Thái tử,    thể vì  mà Tạ phủ  che chắn ?”
 
Nàng luôn nghĩ đến lợi ích của Tạ gia nhưng Tạ Thiếu Ly   vui chút nào.
 
Tạ Thiếu Ly nhíu mày: “Nàng trang điểm quá...” Yết hầu của y giật giật, dường như đang tìm từ, hồi lâu mới hạ giọng : “Đẹp như , cũng là   Tạ gia gánh đầu sóng gió”?
 
“Đương nhiên. Thái tử sẽ  mong  cưới một hiền thê thông minh hiểu chuyện .” Lâm Tư Niệm  ánh mắt dần lãnh đạm của Tạ Thiếu Ly, nhỏ giọng hỏi: “Không thì  cho rằng như thế nào?”
 
Tạ Thiếu Ly   một lời, nhíu mi tránh khỏi tầm  của nàng.
 
Y cho rằng thế nào? Y cho rằng... nữ vị duyệt kỉ giả dung. (phụ nữ thường trang điểm vì  khiến họ vui)