thì , là tự  đa tình thôi.
 
Tạ Doãn ở đằng  thấy bọn họ  theo kịp liền nhanh chóng  xuống bậc thềm,   gọi: “Yến hội sắp bắt đầu ,  gì    trong  ,   đó còn  thể thống gì.”
 
Lúc  Lâm Tư Niệm mới hồi thần, nhanh chóng tiến  trong điện.
 
Hơn một trăm bậc thềm, Lâm Tư Niệm   chút khó khăn, mồ hôi  đầu cũng bắt đầu tuôn  dày đặc.
 
Tạ Thiếu Ly  tự chủ  thả chậm cước bộ, sóng vai  bên cạnh Lâm Tư Niệm, khó chịu   liền đưa cánh tay  qua.
 
“Không...” Lâm Tư Niệm    xung quanh, đều là thê tử   trượng phu hai bậc thềm để bày tỏ sự thuận theo và cung kính đối với trượng phu. Nàng    bên cạnh hiểu lầm rằng Tạ Thiếu Ly  xem trọng nàng để khỏi  chọc đến phiền toái  cần thiết, liền cự tuyệt: “Điều   hợp lễ nghĩa. Huynh  chậm chút,   thể theo kịp.”
 
Tạ Thiếu Ly một mảnh trầm mặc, cánh tay đang đưa  liền thu , thuận thế nắm lấy tay Lâm Tư Niệm.
 
Lâm Tư Niệm ngẩn , rút tay , Tạ Thiếu Ly  nắm càng chặt hơn, đến lòng bàn tay cũng sắp chảy cả mồ hôi.
 
Đèn lồng rực rỡ, trời đêm trong vắt,  bầu trời đầy , mười ngón tay của họ đan chặt   giấu  tay áo rộng lớn,  ánh  của   mà sóng vai từng bước bước chậm rãi bước lên thềm tiến  Cửu Trọng Thiên cung.
 
Trong điện ngoài  chủ trì là hoàng thượng , những vị trí của các tân khách  chia  hai hàng, bày mấy chục lê mục án kỷ, những   mời đều là trọng thần quyền quý  một  hai trong triều.
 
Vợ chồng Tạ Doãn là quan nhất phẩm nên   ở vị trí gần long kỷ nhất, vị trí của Tạ Thiếu Ly ở bàn  bảy bên trái.
 
Cả đường Lâm Tư Niệm  dám ngẩng đầu, bàn tay  Tạ Thiếu Ly nắm lấy dần đổ mồ hôi.
 
Ánh nến trong điện sáng rực, tiếng  huyên náo, ánh sáng hắt lên các dụng cụ vàng bạc khắp phòng vô cùng hoa lệ. Sau khi  nội thị dẫn đến án kỷ của , Lâm Tư Niệm liền lặng lẽ giãy  khỏi tay Tạ Thiếu Ly, thấp giọng : “Bị  thấy   .”
 
Tạ Thiếu Ly chỉ  thể thả tay , năm ngón tay  nắm  như đang cảm thụ độ ấm còn lưu  trong lòng bàn tay.
 
Sau án kỷ  hai tấm đệm mềm mại, Lâm Tư Niệm cúi  lặng lẽ dịch tấm đệm của  sang bên cạnh, cố gắng bảo trì  cách giữa  là Tạ Thiếu Ly.
 
“...” Tạ Thiếu Ly  chút  vui.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-34-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Lâm Tư Niệm  dậy,   giải thích với y thì  môt âm thanh đột ngột vang lên trong đám đông đánh gãy suy nghĩ của nàng.
 
“Vị phu nhân  lạ quá, Tiểu Tạ tướng quân  định giới thiệu với bản cung một chút ?”
 
Hai   theo hướng âm thanh phát , chỉ  thấy trong ánh đèn rực rỡ khắp phòng, một vị quý công tử hoàng sam (xiêm y màu vàng) chắp một tay  lưng chậm rãi  đến chỗ họ.
 
Vị công tử hoàng sam  dung mạo  xí, nhưng ánh mắt  sáng đến đáng sợ, khóe miệng còn câu lên ý  sâu  thể đoán, trông  vẻ là một nhân vật khôn khéo lợi hại.
 
Lâm Tư Niệm lướt qua con giao long thêu  vạt áo của , liền đoán   phận của .
 
Quả nhiên Tạ Thiếu Ly ôm quyền khom  với , sắc mặt trầm tĩnh : “Vi thần tham kiến Thái tử điện hạ.”
 
Thái tử phất tay, tỏ ý miễn lễ.
 
Lúc  Tạ Thiếu Ly mới  dậy, cung kính mà giới thiệu Lâm Tư Niệm: “Đây là thê tử của thần.”
 
Lâm Tư Niệm liền bày  bộ dáng hoảng sợ, lùi về  một bước, quỳ gối hành lễ, cúi đầu nhỏ giọng : “Vi phụ Tạ Lâm Thị, khấu kiến điện hạ.”
 
Người quấy nhiễu hôn sự của    chính là thế  ?
 
Thái tử híp mắt, miệng treo lên vài ý  ngoạn vị, đánh giá Lâm Tư Niệm   một vòng: “Miễn lễ.”
 
Lâm Tư Niệm  dậy, lo lắng cúi thấp đầu.
 
“Ngươi là con gái của Lâm Duy Đường?” Thái tử ngắm nghía tràn hạt  cổ tay, liếc mắt  Lâm Tư Niệm : “Nghe  tiểu phu nhân cùng lệnh tôn đều  thông minh,  bản lĩnh  gặp qua thì  bao giờ quên. Vậy hôm nào mời tiểu phu nhân nể mặt cũng để ban cung mở rộng tầm mắt xem ?”
 
Lâm Tư Niệm  dám trả lời, chỉ kéo lấy tay áo, lo sợ bất an  Tạ Thiếu Ly, bày  bộ dáng khúm núm   chủ kiến.
 
Thái tử thu hết phản ứng của nàng  trong mắt, thầm  nhạo một tiếng, trong lòng nghĩ tiểu nha đầu  quả nhiên giống như cha  gan nhỏ như chuột, cho dù  bản lĩnh thiên phú thì  thể tạo   sóng gió gì chứ? Quả nhiên  thể lời đồn nhảm , nữ nhân như thế  một ngón tay  cũng  thể nghiền chết, căn bản  cần  tốn tâm tư   nàng.
 
Chỉ là nếu An Khang  bản  thua một  như  còn   sẽ  náo một trận như thế nào nữa!