Lâm Tư Niệm  khúc khích, trong lòng ngọt  chịu . Không ngờ Tạ Thiếu Ly  khi khai bao kỹ năng  chuyện cũng tăng lên mấy đẳng cấp, nếu đổi  là y lúc ,  đánh c.h.ế.t y cũng  bao giờ   những lời sến súa như .
 
Nàng giống như mèo con  thỏa mãn, nghĩ thầm lúc     ngốc như , cứ cho rằng chuyện phu thê là một chuyện vô cùng  hổ... Rõ ràng, đây là chuyện vui vẻ nhất  thế gian !
 
Cho dù mỗi ngày triền miên đến c.h.ế.t nàng cũng đồng ý!
 
Được nàng ôm lấy, Tạ Thiếu Ly cũng   nữa, chỉ dùng chăn bao lấy bờ vai gầy nhỏ của nàng, thấp giọng : “Đau ?”
 
Giọng y khô khốc, mang theo chút mất tự nhiên. Lâm Tư Niệm vươn tay tìm thấy tai y sờ sờ, quả nhiên đang nóng đến kinh .
 
Nàng im lặng . Lúc nãy y  giường như biến thành một  khác, một hồi mưa rền gió dữ như  bây giờ  thấy  hổ  ?
 
“Đau.” Một ngón tay nàng cũng lười nhấc, chịu đựng cả   khỏe lười biếng .
 
“Đau ở ?”
 
“Ở  cũng đau.”
 
“Thật?” Tạ Thiếu Ly lập tức khẩn trương, đưa tay  xoa xoa cơ thể nàng, nhưng chạm   cũng đều là làn da mềm mại nhẵn nhụi, chọc  thiếu chút nữa  mất khống chế, chỉ  thể bất động thanh sắc thu tay .
 
Thấy y thấp thỏm như , Lâm Tư Niệm liền miễn cưỡng nuốt xuống một miệng hồ ngôn loạn ngữ, nhẹ giọng ‘ừ’  tiếp tục trêu đùa: “Huynh thì thoải mái , còn  đau  c.h.ế.t đây .”
 
Tạ Thiếu Ly sợ nàng giận,     ngủ cùng  nữa liền  chút hoảng, nhưng y thực sự thiếu kinh nghiệm trong chuyện , cũng   an ủi như thế nào.
 
Do dự một hồi, y cúi  hôn một cái lên môi Lâm Tư Niệm: “Như thê ,  đỡ hơn chút nào .”
 
Lâm Tư Niệm bưng miệng trợn mắt,  vì đụng đến thắt lưng đang nhức mỏi mà rên lên một tiếng, đỏ mặt  nhỏ: “Giỏi ,  bản lĩnh ghê! Phương pháp ghẹo   ai dạy  thế?”
 
Còn gì  thể chữa trị lòng  hơn nụ hôn của mỹ nam chứ?
 
Trong bóng tối, khóe môi Tạ Thiếu Ly nhẹ cong lên, ấm áp : “Muội dạy đó. Muội  nếu lúc  giận,      thì hôn  một cái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-60-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
“Phu quân thật là học một  mười đó, học liền áp dụng luôn.” Lâm Tư Niệm  he he, ôm lấy cổ Tạ Thiếu Ly hôn lên, hàm hồ : “Muội thích  hôn . Lúc  hôn   chăm chú, khiến  cảm thấy dường như  đang sống trong tim của .”
 
Tạ Thiếu Ly nghiêm túc hôn ,  nhanh  đảo khách thành chủ.
 
“Phi Phi...” Y thầm phản bác trong lòng: Muội vốn  luôn sống trong tim  .
 
Thanh Linh bưng nước ấm đến ghé  cửa  một chút,  lặng lẽ đặt chậu nước xuống  lui .
 
Lâm Tư Niệm cuối cùng  thể hiểu  tân hôn yến nhĩ trong truyền thuyết là tư vị gì .
 
Giống như kẹo mạch nha  ngọt  dính, dính đến độ hai bên cách  ba bước vẫn  thể kéo  một đường chỉ.
 
Những ngày  khi nhập động thời tiết thật , Triệu Anh đến hẹn Tạ Thiếu Ly  săn, Tạ Thiếu Ly từ chối  chút lưu tình.
 
Vẫn là  những giàn hoa, giàn nho ở hành lang, nhưng Tạ Thiếu Ly   còn giống với bộ dáng lôi thôi như  mượn rượu giải sầu , cả  từ trong  ngoài phát  ánh sáng rực rỡ khiến Triệu Anh   liền cảm thấy cay mắt, nhất thời ném mặt mũi sang một bên, giọng chua chua: “Vừa  thấy gương mặt cẩu  của  liền  Lâm Tư Niệm  cho  ăn no  chứ gì.”
 
Tâm trạng Tạ Thiếu Ly  , cũng  tính toán với Triệu Anh, góc miệng còn động trời mà nhếch lên, ánh mắt bay về phía hậu viện, hận  thể mười hai canh giờ đều dán lên  Lâm Tư Niệm.
 
“Được, Tạ Thiếu Ly   lắm! Tình   hơn hai mươi năm của  với   bằng một nữ nhân!” Cả  Triệu Anh bốc khói, mày rậm nhíu , vỗ bàn : “Một câu thôi,  săn  !”
 
Tạ Thiếu Ly vô thức   hậu viện, Lâm Tư Niệm và Giang Vũ Đồng đang chơi cờ. Vừa chạm  ánh mắt của Tạ Thiếu Ly, nàng liền ngại ngùng vẫy tay,  : “Ta   săn , mấy   .”
 
Nàng và Tạ Thiếu Ly đều  nếm  vị ngon, thực tủy  vị, đêm đêm ân ái, chỉ đáng thương cho cái eo nhức mỏi của nàng,  gì còn tinh thần mà  săn? Chỉ  thể bỏ  thôi.
 
Thấy nàng từ chối, Tạ Thiếu Ly cũng nhàn nhạt : “Không . Đi săn với  thường chẳng  chuyện gì  cả.”
 
Triệu Anh  y đang  đến chuyện bảy năm , nhất thời đỉnh đầu bốc khói ngùn ngụt, trầm mặt bước nhanh đến hâu viện: “Đi! Vũ Đồng, chúng   thôi, đừng để ý đến đôi cẩu nam nữ  nữa!”
 
Giang Vũ Đồng  nghiêng ngã, ôm bụng : “Hai  dù gì cũng  thu liễm một chút, tội gì  đả kích những  cô đơn như chúng ?” Lời   , mặt Lâm Tư Niệm liền đỏ bừng.