Giang Vũ Đồng  ha ha : “Ở Lâm An  phàm là nam tử  kết hôn  vài phần tư sắc,  ai mà    chứ. Càng huống chi  còn từng tặng  đơn thuốc, cứ như  mà quen thôi.”
 
Sự ham chơi  ngấm  trong xương cốt Lâm Tư Niệm, nhất thời động tâm, trong ánh mắt đều phát  ánh sáng chờ mong: “Vậy tỷ đợi một lát,    sắp xếp một chút.”
 
Lâm Tư Niệm gọi quản gia triệu tập hộ về trong phủ, an bài  việc tuần tra trong phủ hôm nay,  khi chắc chắn trong phủ an  mới để  một bức thư, cẩn thận dặn dò thời gian   ngoài và trở về, nhờ thị tỳ mang đến cho Vương phi đang tĩnh tu, bảo bà  cần lo lắng.
 
Sau khi  chuẩn  xong, nàng  một bộ võ bào, cũng cải nam trang, lúc  mới vui vẻ  ngoài với Giang Vũ Đồng.
 
Nơi  săn   vẫn là khu rừng Lâm Tư Niệm xảy  chuyện bảy năm , núi vẫn xanh biếc như cũ, nhưng cây cối  rậm rạp hơn nhiều, từ xa   rừng sâu rậm rạm như  thấy đáy.
 
Mấy con ngựa đựa buộc ở bìa rừng ăn cỏ, Triệu Anh và Tiêu Hận Thủy  đến , hai  nam nhân  bên bờ suối uống rượu  chuyện vui vẻ.
 
Lâm Tư Niệm còn cho rằng sẽ   nhiều  tử Lâm An cùng đến, dù   săn thì   càng nhiều  mới  khí thế. Ngạc nhiên một lúc nàng mới hồi thần , chắc là Giang Vũ Đồng sợ  ở trong phủ chán c.h.ế.t nên mới cố ý chỉ mời mấy  bạn  quen đến  chung.
 
Phải phiền bọn họ lo lắng , trong lòng Lâm Tư Niệm dần ấm áp.
 
Triệu Anh thấy bọn họ đến liền  dậy phủi đám lá khô bám  , : “Lâm Tư Niệm,  còn cho rằng   dám đến đây nữa chứ.”
 
Trên lưng ngựa, Lâm Tư Niệm giơ roi ngựa lên, liếc mắt   : “Huynh cũng dám đến thì   gì  dám chứ.”
 
“Đừng để ý đến , miệng  chính là tiện như ,  ăn đập là  chịu .” Giang Vũ Đồng đưa cung và tiễn  lưng cho Lâm Tư Niệm,   với Tiêu Hận Thủy và Triệu Anh: “Chùng  chia  hai đội, thi đấu một trận, thế nào?”
 
“Được thôi!” Triệu Anh tích cực hưởng ứng,  hihi với Giang Vũ Đồng: “Ta cùng đội với !”
 
Tiêu Hận Thủy  ghét bỏ: “...”
 
Giang Vũ Đồng hừ một tiếng: “Nam nữ khác biệt, Tư Niệm, chúng  !” Nói xong, nàng liền quất m.ô.n.g ngựa mang Lâm Tư Niệm chạy  trong rừng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-64-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Lâm Tư Niệm   lưng ngựa  đầu , đắc ý  mặt quỷ với Triệu Anh. Thấy Triệu Anh tức đến giậm chận, nàng  ha ha  lớn.
 
Ngựa chạy lộp cộp, tiếng gió bên tai gào thét thổi, các nhánh cây  ngừng vụt qua cơ thể, hai   nhanh  tiến  rừng sâu.
 
Giang Vũ Đồng híp mắt  bóng cây loang lỗ lướt qua   Lâm Tư Niệm, đột nhiên mở miệng : “Vết thương  chân của ,  liên quan đến Triệu Anh và Tạ Thiếu Ly ?”
 
Lưng ngựa xóc nảy, Lâm Tư Niệm giật  một lúc,  thở  vững : “Lúc nhỏ đến đây  săn với bọn họ,  cẩn thận ngã từ  cây xuống.”
 
Nàng   rõ chi tiết, cũng    vì   bò lên  cây, nhưng Giang Vũ Đồng thông minh như  nên cơ hồ đoán   một ít: “Đáng tiếc,  thiên tư thông ,  thích hợp luyện võ... Bọn họ lúc nhỏ đúng là đáng chết.”
 
“Không , đều  qua , tỷ cũng  cần vì  mà thấy bất bình.” Giọng  Lâm Tư Niệm  ngừng,  đột nhiên hô hấp cứng , hưng phấn chỉ tay về phía , đè thấp giọng : “Nhìn , đó là gì!”
 
Giang Vũ Đồng  theo tay nàng,  : “Mắt  đấy, xem   chính là phúc tinh của ,   rừng  gặp ngay con mồi.” Nàng nhẹ nhàng siết lấy dây cương, chỉ  cây cung trong tay Lâm Tư Niệm: “Chỉ là một con hồ ly đuôi đen,   săn về chơi ?”
 
Lâm Tư Niệm nín thở ngưng thần, lặng lẽ giương cung lên, nhắm  con hồ ly linh hoạt đang núp trong bụi cây rậm rạp .
 
“Vèo” một tiếng tên rời khỏi cung, con hồ ly nhảy dựng lên,  đó té  mặt đất  nhúc nhích.
 
Giang Vũ Đồng thúc ngựa đến nhặt con hồ ly  lên đưa cho Lâm Tư Niệm, khen: “Vừa luyện   hai tháng, cung pháp của  tiến bộ  nhanh đó.”
 
“Thúi quá!” Lâm Tư Niệm bưng mũi nhận con hồ ly , vẻ mặt ghét bỏ, nhưng ánh mắt  lóe  tia hưng phấn: “Muội  lấy da của nó  khăn choàng cho Thiếu Ly ca ca!”
 
Giang Vũ Đông lặng lẽ nuốt câu “Màu lông  đều, da  đáng giá”  bụng. Bỏ , hai vợ chồng   tình cảm mặn nồng,  tâm là .
 
Lâm Tư Niệm trận đầu  giành thắng lợi,  khỏi vui mừng một trận,  treo con hồ ly lên lưng ngựa  giục Giang Vũ Đồng: “Tiếp tục tiếp tục, chúng   thể thua đám nam nhân thối  !”
 
Giang Vũ Đồng nghĩ thầm, cái tên hủ nút Tạ Thiếu Ly  thật sự gặp  đại vận  mới nhặt  một cô vợ đáng yêu như thế .