... Muốn lấy mạng các nàng.
 
Lâm Tư Niệm dường như  đoán    trừ khử  con bọn họ là ai. Nàng cắn chặt môi, đầu lưỡi nếm  mùi sắt rỉ .
 
Tạ Thiếu Ly, Tạ Thiếu Ly...
 
Trong lòng nàng  gọi cái tên  vô  , như nắm chặt cọng cỏ cứu mạng. , chỉ cần nàng cố chắng chống đỡ, chỉ cần nàng nghĩ cách kéo dài thời gian, Tạ Thiếu Ly nhất định sẽ nhanh chóng đến cứu nàng!
 
Nghĩ đến đây, Lâm Tư Niệm hít sâu một , nỗ lực khuyên dụ: “Cái gì  cũng  thể cho các ngươi, tiền tài, địa vị, danh vọng, chỉ cần các  thả  và  ,  đều  thể cho các ngươi!”
 
“Phi Phi!” Lâm phu nhân kinh hô thành tiếng. Hứa hẹn với nhưng tên bắt cóc lòng tham vô đáy   khác gì tự  nhảy  một cái động  đáy  thể lấp đầy. Cho dù  con bọn họ an  thoát khỏi nơi đây, nhưng cuộc đời của Phi Phi cũng xem như xong,    Tạ gia sẽ đối đãi với nàng như thế nào?
 
Tay chân Lâm Tư Niệm  thể cử động, nàng dùng vài khẽ đụng cơ thể đang run rẫy của mẫu , tỏ ý nàng cứ an tâm.
 
Những tên bắt cóc    hành động gì, chỉ  nhạt một tiếng, quái dị : "Cái gì cũng  thể cho chúng  ?"
 
Hắn nhấn mạnh mấy chữ "cái gì cũng  thể", cố ý đè thấp đầu lưỡi khiến lời  càng thêm đáng ghét. Lâm Tư Niệm đè xuống cảm giác ghét bỏ, im lặng  .
 
Lâm Phu nhân thấy con gái   những lời   đùa giỡn, trong lòng sốt ruột, nhịn   cầu khẩn: "Van xin các  thả con gái  , các   gì cũng ,  mạng cũng ,  đều cho các ngươi!"
 
"Ngươi tuy là ăn mặc nho nhã nhưng   thể đáng giá mấy đồng tiền chứ?" Một tên hắc y nhân khác bước đến, giái ngón tay nắm lấy cằm Lâm Tư Niệm, ngón cái lưu luyến cọ cọ  mặt nàng,  lạnh: "Đáng tiếc, những thứ mấy   thể cho,  khác cũng  thể. Thứ  khác  thể cho, mấy    cho ."
 
Lâm Tư Niệm lắc lắc đầu, nhưng   bàn tay cứng rắn của  đó bóp chặt  thể động đậy, chỉ  thể cau mày : "Có gì mà Tạ  cho ."
 
"Đừng  kéo dài thời gian nữa, tiểu nương tử, chiêu    tác dụng với bọn  ." Tên hắc y nhân y vỗ tay một cái,  dậy : "Muốn trách hãy trách ngươi    quá nhiều, kiếp  nhớ đầu thai cho đàng hoàng... châm lửa!"
 
Lời còn  dứt, trong nhà gỗ chật hẹp liền vang lên một tràng âm thanh đổ vỡ, mùi rượu nồng nặc như  hun   ngất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-77-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
 
Bọn họ  thiếu sống hai  con bọn họ!
 
Lâm Tư Niệm bắt đồng kịch liệt giằng co. Nàng điên cuồng cọ sát tấm vải  mắt lên vách tường, cho dù  má   hun đến đau rát, rách da chảy m.á.u cũng  dừng . Chốc lát, tấm vải quấn quanh mắt nàng  lỏng  nhiều, từ từ rơi xuống  cổ.
 
Tầm mắt khôi phục ánh sáng, nàng chỉ kịp  thấy một ký hiệu màu đen kỳ quái  tay của một gã hắt y nhân, liền thấy tên hắc y nhân cầm đầu  cầm lấy ngọn đen  bàn ném xuống, nhất thời ánh lửa ngập trời bùng lên,  khí dần chìm trong làn khói dày đặc.
 
"Phi Phi, con của , con ở !" Lâm phu nhân tuyệt vọng gào thét.
 
Những bó củi thám rượu bắt lửa cực nhanh, Lâm Tư Niệm dùng hết sức lực đẩy mẫu  về trong góc   lửa, còn   dịch về phía lửa cháy hừng hực, cố gắng  cho đoạn dây thừng đang trói chân   thiêu đứt. Nàng  đau, cứng rắn chịu đựng đến khi đoạn dây  đứt mới   dùng cách như  để thiêu đoạn dây ở tay.
 
Da thịt ở cổ tay  lửa đốt đau đớn, đợi đến khi sợi đây  nới lỏng, Lâm Tư Niệm    đầy mồ hôi,  khói lửa hun đến  mở mắt , liền phát  từng đọt ho khan tê tâm phế liệt.
 
Nóng quá, nóng đến mắt  thể thấy gì, mỗi một tấc da thịt đều  bỏng  tróc , mỗi sợi tóc đều tỏa  mùi khét.
 
Nàng đấu tranh chạy đến cạnh cửa sổ.
 
Đây là một chiếc thuyền hoa cũ hai tầng, bọn họ  nhốt trong tầng hai, cửa   khóa, chỉ  một cánh cửa sổ mở một nửa. Lâm Tư Niệm  ho  chịu đựng đau đớn cay mắt,  mò một chiếc ghế  đất, dùng hết sức ném tới phía cửa sổ...
 
Đồng thời  lúc , binh phủ trong Tạ phủ trải rộng   ngõ ngách ở Lâm An. Tướng lĩnh cầm mệnh bào và đuốc, chỉ huy binh lính  trướng : "Khách điếm, quán , nhà ăn, thanh lâu... mỗi một nơi đều   bỏ qua!"
 
Động tĩnh  lớn, đến  ở phủ Lâm An cũng đều  kinh động. Triệu Anh cũng dẫn  đến gia nhập đội ngũ tìm kiếm.
 
Quan bảo của Tạ Doãn còn  kịp cỡi  vội vã cưỡi ngựa đến hỏi: "Thế nào ,  manh mối gì ?"
 
Tạ Thiếu Ly đang   lưng ngựa lạnh mặt, ánh mắt lạnh lẽo  về phía con đường trống trãi   điểm cuối, lắc đầu.