Chẳng lẽ còn một thế lực khác? Nước ở kinh thành càng ngày càng sâu? Ngay cả ngài cũng rõ!
Đoan Vương càng nghĩ càng kinh hãi. Những con cờ ngầm mà ngài gài trong mấy năm qua, vốn tưởng rằng tòa thành ít nhất ba bốn phần trong tay , bây giờ phát hiện còn những thế lực mà , điều nghi ngờ gì là đang phá hủy sự tự tin của ngài. Chẳng lẽ những điều đều là tự cho là đúng?
“Vương gia! Vương gia!” Bên ngoài truyền đến tiếng hô, Đoan Vương đầu, liền thấy mưu sĩ tâm phúc chạy như bay .
Ngài gật đầu chào: “Thường .”
Mưu sĩ hỏi ngay: “Dư Sung chết?”
Nhận câu trả lời khẳng định, ông lập tức hỏi: “Có là ai ?”
Đoan Vương lắc đầu: “Cấm quân bắt , vẫn về.”
Mưu sĩ : “Mỗ một suy đoán.”
Đoan Vương lấy tinh thần: “Ngươi .”
Mưu sĩ liếc ngoài, xác định sẽ ai thấy, hạ giọng : “Vương gia cảm thấy, chuyện giống như là do phủ Chiêu Quốc công ?”
Đoan Vương sững sờ một chút.
Mưu sĩ tỉ mỉ phân tích với ngài: “Chiêu Quốc công vốn định nhân cơ hội chiến thắng, đưa con trai về. Ai ngờ Dư Sung chặn ngang một đòn, chỉ phá hỏng kế hoạch, còn biến công lao thành tội . Chiêu Quốc công tất nhiên hận Dư Sung đến cực điểm, mạng ông cũng gì lạ.”
Được ông nhắc nhở, Đoan Vương tỉnh ngộ. , kẻ thù của Dư Sung chỉ ngài, lẽ chỉ là trùng hợp, ông một kẻ thù khác xử lý, khiến nhặt một món hời?
Nếu là phủ Chiêu Quốc công, quả thực khả năng , họ nội tình đó.
“ họ mới kết thù, g.i.ế.c Dư Sung lúc , quá dễ nghi ngờ ?” Đoan Vương đưa nghi vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-474.html.]
Mưu sĩ xua tay: “Vương gia, Yến thị còn sợ nghi ngờ ? Chẳng lẽ họ thành thật một chút, Bệ hạ sẽ cảnh giác với họ? Hoàn ngược , việc gần như công khai . Đối với Yến thị, quan trọng nhất ngược là Dư Sung, nếu Dư Sung đối đầu với họ, thì mới phiền phức. Cho nên dứt khoát bây giờ g.i.ế.c luôn, xong hết chuyện.”
Dư Sung chết, dù tạm thời thể đưa Yến Lăng về, cũng bớt nhiều nguy hiểm.
Đoan Vương thông suốt. Quả thực là , hiện tại lý do nhất để g.i.ế.c Dư Sung, ngoài chính ngài chính là Chiêu Quốc công.
Có lẽ ngài chỉ là may mắn, trùng hợp Chiêu Quốc công tay với Dư Sung.
Hơn nữa, chuyện thể lợi dụng…
Đầu óc Đoan Vương nhanh chóng chuyển động, nhanh chủ ý, quả quyết : “Dư đại tướng quân vô cớ ám sát, thể để ông ôm hận suối vàng. Đi! Chúng đến mặt Bệ hạ để minh oan cho ông !”
Mưu sĩ vui vẻ đáp: “Vâng ạ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đoan Vương bước nhanh đến lều chính của hoàng đế.
Ngài , quả nhiên thấy t.h.i t.h.ể của Dư Sung b.ắ.n thành con nhím. Gia đình họ Dư vây quanh lóc thảm thiết, thật là đau lòng, thấy rơi lệ.
Chỉ là tại , ngài luôn cảm thấy ánh mắt của vị Dư tiểu thư phần bi phẫn, hận oán, ruột gan trăm mối. Nếu ngài xác định hề liên quan gì đến nàng, quả thực cho rằng ngài từng ruồng bỏ nàng.
Hoàng đế đang nổi giận, Đoan Vương tự nhiên sẽ tìm xui xẻo, hơn nữa ngài nay quan tâm đến chuyện bên ngoài, thể tự tố cáo, vì khi hành lễ liền đến một bên an ủi.
“Dư phu nhân, mấy vị Dư công tử, và cả Dư tiểu thư, xin hãy nén bi thương.” Đoan Vương lời khách sáo, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành.
Tiếng của gia đình họ Dư dừng , trừ Dư phu nhân, từng ngẩng đầu chằm chằm ngài, trong mắt tràn đầy thù hận.
Đoan Vương lập tức hiểu , gia đình họ Dư nghĩ là ngài giết.
Cũng , Dư Sung c.h.ế.t lúc , lợi ích của ngài là lớn nhất. Ngay cả Chiêu Quốc công, dù hoàng đế nghi ngờ, cũng cần vội vàng trong lúc .