Yến Thừa ngờ lời chen của Yến Lăng tác dụng với hoàng đế, trong lòng khỏi thầm nghĩ, thằng nhóc thật sự bản lĩnh kỳ lạ, ai cũng thể lấy lòng .
“Bệ hạ dạy , gia phụ hiện lời đại phu, an tâm giường dưỡng thương, như mới thể tiếp tục vì bệ hạ mà chinh chiến.”
Hoàng đế khẽ gật đầu: “Chiêu Quốc công là vị thần từng phò tá từ thuở hàn vi, trẫm còn cần ông san sẻ lo âu!”
Xác định thái độ của hoàng đế, Yến Thừa yên tâm tiếp: “Bệ hạ, gia phụ lệnh cho thần kinh, ngoài việc nhận tội, cũng là để vì bệ hạ mà san sẻ gánh nặng.”
Hắn từ trong lòng lấy một tấu chương, hai tay dâng lên: “Gia phụ Đoan Vương loạn chính sự, nội thị tham ô, nghĩ rằng bệ hạ chỉnh đốn triều cương chắc chắn sẽ thuận lợi, nên lệnh cho thần mang tất cả chiến lợi phẩm từ cuộc chiến với Tây Nhung đến, mong thể giải quyết khó khăn cấp bách của bệ hạ.”
Hoàng đế thật sự nghèo!
Ngài nay là tiết kiệm, hậu cung bao phi tần, mỹ nhân cần nuôi dưỡng, mỗi ân sủng ban thưởng hậu hĩnh, chi phí lúc nào cũng lớn.
Mãi đến khi Trương Hoài Đức vạch trần tội bán quan bán tước, trung gian kiếm lợi bỏ túi riêng, ngài mới nội bộ triều đình sớm mục rỗng — ngay cả đồ cúng tế của Thái Thường Tự cũng tráo đổi, phàm là nơi nào thể moi tiền, bọn chúng thể bỏ qua?
Quốc khố trống rỗng, ngân khố riêng cũng chẳng còn bao nhiêu. Dù niêm phong Đoan Vương phủ thu một khoản, nhưng chút tiền lấp lỗ hổng khổng lồ. Hoàng đế tức giận, tra tấn Trương Hoài Đức đến chết, nhưng chỉ khai rằng tiền ngân hàng của Đoan Vương. Còn Đoan Vương thì cắn răng tiền tiêu hết.
Hoàng đế gì , trong lòng nén một cục tức, chỉ chờ chuyện lắng xuống sẽ cho hạ độc Đoan Vương cho xong chuyện.
Mấy ngày nay khi lấy quyền lực, hoàng đế suốt ngày thở ngắn than dài, đến cả mỹ nhân cũng chẳng còn hứng thú, chỉ đau đầu nghĩ xem kiếm tiền từ . Các thứ sử, đô đốc thì ngài sai khiến bao nhiêu, Tưởng Dịch thì lời, nhưng đầu năm tặng quà hậu hĩnh , giờ đòi nữa thì thật khó …
Ngay lúc then chốt , Chiêu Quốc công đưa tiền tới, hoàng đế thể vui mừng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-518.html.]
Ánh mắt ngài Yến Thừa trở nên từ ái, giọng cũng ôn hòa hơn: “Ồ? Các ngươi mới đánh trận xong, tiền trợ cấp cho các tướng sĩ trung thành chắc chắn thể thiếu, mà vẫn còn dư ?”
Yến Thừa bẩm: “Bệ hạ yên tâm, tiền trợ cấp chúng thần một đồng cũng sẽ thiếu. Cuộc sống tuy vất vả hơn một chút, nhưng vẫn thể cắn răng chịu đựng . Dù thế nào cũng thể để bệ hạ chịu liên lụy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hoàng đế gật đầu, thầm nghĩ, nếu Chiêu Quốc công thức thời như , sẽ đối với Yến Nhị hơn một chút!
Nội thị nhận lấy tấu chương của Yến Thừa, trình lên.
Hoàng đế cầm lấy, mở xem, và ngay đó, mắt ngài suýt nữa thì trợn trừng.
Trời, nhiều như …
Ngài do dự một lúc lâu hỏi: “Tây Nhung giàu đến thế ?”
Yến Thừa trả lời: “Bệ hạ điều , khi công phá Tây Nhung, tướng sĩ phát hiện một nhóm thương nhân Ba Tư giam giữ. Để cảm tạ ơn cứu mạng, họ chỉ cho chúng thần nơi cất giấu kho báu. Gia phụ khi kiểm kê lệnh cho thần mang tất cả đến kinh thành.”
Hoàng đế khỏi bật . Lại một khoản của trời cho như , đúng là ông trời phù hộ.
Ánh mắt ngài trở nên dịu dàng, : “Tấm lòng trung thành của hai cha con ngươi, trẫm . Trước đây để Chiêu Quốc công chịu ấm ức, chiến công còn tưởng thưởng, các ngươi mong gì ?”
Yến Thừa lập tức hành lễ: “Bệ hạ, thần quả thực một tâm sự, cầu xin bệ hạ thành .”
“Nói .”