Tàng Châu - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-09-03 02:51:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái tử cho là đúng: “Ngươi yên tâm, nghĩ kỹ . Hiền phi dựng một tòa Khất Xảo Lâu trong cung, các nàng đến đó lễ, cây cầu Ô Thước đó chắc chắn đặt trong lầu. Ngươi lén lút qua đó, nhân lúc ai lấy về là , cần gặp mặt các nàng, sẽ mạo phạm.”

Yến Thừa vẫn lắc đầu: “Điện hạ, nếu cẩn thận va chạm với công chúa, tội của thần sẽ lớn.”

Thái tử nhíu mày: “Yêu cầu đơn giản, chẳng lẽ ngươi thua định gì cả?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thấy Thái tử vui, thế tử Phúc Vương liền hát đệm: “ , hôm nay chúng chơi tiền, dù cũng chơi chút gì đó kích thích chứ? Chỉ là lấy một món đồ thôi, nếu cẩn thận bắt gặp, thì chạy nhanh là ! Có nhiều chúng chứng, sẽ trị tội ngươi .”

Mọi nhao nhao khuyên bảo .

Yến Thừa bất đắc dĩ đành nhượng bộ, : “Vậy cược cái , nếu thần may mắn thắng, thì điện hạ .”

“Được!” Thái tử đồng ý ngay.

Thế là hai bắt đầu gọi bài.

Từng lá bài lật , Thái tử lộ nụ .

Sao thể thua một tay mơ chứ… Khoan !

Nhìn thấy lá bài cuối cùng, nụ mặt Thái tử cứng .

Yến Thừa thở phào một , đầu hỏi: “Bài của lớn hơn ?”

Thái tử xị mặt xuống, chuyện gì thế ? Hôm nay đúng là tà ma, bài của Yến Thừa chỉ một trường hợp duy nhất là lớn hơn bài của , đụng .

Yến Thừa khẽ : “Điện hạ, đa tạ.”

Lời mặt , Thái tử cũng thể nhận, đành : “Ngươi thắng, trộm… , lấy cây cầu Ô Thước.”

Yến Thừa vội : “Điện hạ cần , thần chỉ đùa thôi…”

Thái tử ngắt lời : “Đã cược thì chịu, giữ lời, .”

Dương công tử vội : “Điện hạ, là để ngài?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-527.html.]

Thái tử nổi tính bướng bỉnh, từ chối: “Ta tự thua, đương nhiên tự !”

Nói , đẩy Dương công tử , sải bước ngoài.

“Điện hạ!” Yến Lăng đuổi theo , “Ta cùng ngài nhé?”

Thái tử chút hổ: “Thôi bỏ , giúp ngươi xả giận, kết quả tự hại .”

Yến Lăng an ủi: “Điện hạ thua là vì em, em thể mặc kệ ? Có phúc cùng hưởng, nạn cùng chịu, thôi, cùng !”

Thái tử cho khuây khỏa, trong lòng dâng lên một cỗ hào hùng: “Ngươi cũng đúng, hôm nay chúng nạn cùng chịu.”

Hai xuyên qua hành lang, đến phía Sân Phơi.

Ở đó quả nhiên một tòa Khất Xảo Lâu tinh xảo, trong lầu vọng từng tràng .

Yến Lăng kéo một cái, hai nấp bóng tối.

“Xem họ còn lễ bái Chức Nữ, đợi họ chúng hẵng .”

Thái tử gật đầu, học theo dáng vẻ của , cẩn thận nấp trong bụi cỏ.

Một lát vẫn động tĩnh, Yến Lăng bực bội : “Sẽ bái xong chứ? Điện hạ, là để em dụ họ ?”

Làm chuyện Thái tử kinh nghiệm, Yến Lăng , do dự một chút: “Ngươi dụ họ thế nào?”

Yến Lăng tự tin : “Em cứ thế qua tìm , các nàng chắc chắn sẽ kéo hết.”

Thái tử trợn mắt há mồm: “Chuyện ?”

Là nam tử, tùy tiện chạy đến nơi các cô nương lễ Khất Xảo là thất lễ, hơn nữa, đây là hậu cung, là một ngoại thần chạy loạn thì thể thống gì?

Yến Lăng kiên nhẫn giải thích: “Chính vì em xuất hiện ở đây thích hợp, nên mới quang minh chính đại! Nếu lén lút, khác sẽ tưởng em ý đồ , lập tức gọi thị vệ đến. Ngược , em cứ đường hoàng qua, các tiểu thư nhiều nhất cũng chỉ xem như một chuyện mới lạ.”

Thái tử suy nghĩ một chút, thấy cũng lý, liền đồng ý: “Vậy , ngươi . Nếu nguy hiểm, sẽ bảo vệ ngươi.”

Yến Lăng vẻ mặt cảm kích: “Biết ngay điện hạ đối với em nhất, em đây!”

Loading...