Từ Trạch quấn lấy em gái hỏi: “Kinh thành vui ? Nghe bên bờ sông Dương Thủy náo nhiệt, cũng là thuyền hoa, em thấy ? Còn Sân Phơi trong cung, treo lơ lửng giữa trung, giống như tiên cung, thật ?”
Từ Ngâm trả lời: “Bên bờ sông Dương Thủy náo nhiệt, nhưng đại ca hỏi chuyện thuyền hoa gì? Muốn chơi ?”
Nhị lão gia Từ An bên cạnh thấy, mắng một tiếng: “Thằng nhóc thối, ngươi mới bao lớn, đừng nghĩ đến chuyện bậy bạ!”
Từ Trạch vẻ mặt vô tội, chỉ tò mò hỏi một chút thôi mà…
Từ Ngâm mới “hại” trai xong, thầm trộm.
Tại Chiêu Quốc công phủ ở Đồng Dương.
Sáng sớm tinh mơ, Yến Lăng lảo đảo đến sảnh.
Yến Thừa đang việc, xử lý xong xuôi các công việc gần đây, mới kết thúc, thấy Yến Lăng đang lấp ló bên ngoài.
Anh thấy buồn , vẫy tay gọi: “Lén lút gì ? Có việc thì !”
Yến Lăng hì hì, xua tay với trai: “Không gì, em chỉ dạo ở đây thôi, đại ca cứ bận việc của .”
“Ngươi còn gì? Lừa ai ! Còn thành thật, nếu đuổi ngươi về!”
Yến Lăng còn cách nào, lề mề , : “Em chỉ xem xem lão Trang khi nào đến…”
Tình báo của Chiêu Quốc công phủ chuyển đến mỗi ngày, chạy việc tên là lão Trang. Yến Thừa trong đầu ý niệm chuyển, hiểu : “Đang đợi thư của Từ Tam tiểu thư ?”
Yến Lăng hì hì, ngầm thừa nhận.
Yến Thừa tức giận buồn : “Ngươi đợi thì cứ quang minh chính đại đợi, ai cản ngươi .”
Mắt Yến Lăng lập tức sáng lên: “Đại ca mắng em ?”
“Mắng ngươi cái gì?”
“Em còn đến quân doanh, về nhà bao nhiêu ngày mà vẫn việc gì đắn…”
“Ngươi còn ?” Yến Thừa kinh ngạc, “Thật dễ dàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-552.html.]
“Đại ca!”
Yến Thừa ha hả, xua tay : “Được , , với phụ , ngươi khó khăn lắm mới về, nghỉ ngơi thì cứ nghỉ một thời gian, dù gần đây cũng chuyện gì quan trọng.”
Nghe , Yến Lăng cuối cùng cũng yên tâm, gọi hầu mang bánh đến, ăn uống quấn lấy trai chuyện.
“Đại ca, tháng là thành hôn , hồi hộp ?”
“Có gì mà hồi hộp? Hôn sự định hai năm , nếu vì tình hình lúc , sớm nên thành hôn.”
“ em nghĩ đến là thấy hồi hộp ! Một khi thành hôn, sẽ giống như bây giờ nữa! Sẽ chia sẻ cuộc sống của , buổi sáng tỉnh dậy sẽ thấy nàng ở mắt, lúc ăn cơm sẽ hỏi ăn gì, lúc về nhà sẽ chờ , thứ trong cuộc sống của đều chia sẻ…”
Yến Thừa lúc đầu suy nghĩ thất thần, thấy Yến Lăng càng càng say mê, liền nhanh chóng trêu chọc rộ lên, ngắt lời : “Yến Tiểu Nhị, ngươi kiềm chế một chút , nước miếng sắp chảy kìa!”
Yến Lăng theo bản năng lau miệng, phát hiện nước miếng, thẹn quá hóa giận: “Đại ca!”
Hai em đang đùa giỡn, thì hầu bên ngoài đến báo: “Lão Trang đến ạ.”
Yến Lăng vội vàng buông tay, mắt long lanh lão bộc bước .
“Đại công tử, nhị công tử.” Lão Trang mở chiếc hộp lớn trong tay, nhanh nhẹn lấy từng chồng công văn, “Đây là từ phía bắc đến, đây là phía nam, đây là kinh thành…”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Yến Lăng vội vàng hỏi: “Có thư ? Thư của !”
Lão Trang quá quen, mấy ngày nay cửa nhị công tử chặn hỏi thư, lập tức từ cùng lấy một chồng thư.
“Có, đây là của ngài.”
Yến Lăng nhận lấy, nhanh chóng lật xem một lượt, khóe miệng lập tức nhếch lên.
Yến Thừa là đợi , liền chỉ gian phòng bên cạnh: “Ta còn xử lý công việc, ngươi bên cạnh mà xem.”
Yến Lăng vui vẻ đáp một tiếng, ôm chồng thư gian phòng bên cạnh.
Hắn xem thư của Từ Ngâm tiên.
Lá thư chữ ngay ngắn, dùng loại giấy hoa khác với thường ngày, chắc là nàng về nhà mới . Thư tiên báo bình an, đó kể chuyện đường, cùng với tin vui chị gái sắp đính hôn, cuối cùng nhắc đến việc gặp Giang Việt khi rời kinh, nhắc nhở nên cẩn thận một chút.