Tàng Châu - Chương 566

Cập nhật lúc: 2025-09-03 07:23:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm xong những việc đó, nàng mới xuống mặt Trường Ninh công chúa, nhẹ giọng hỏi: “Công chúa, tại các ở đây? Người khỏi kinh thành, bệ hạ ?”

Nghe nàng nhắc đến hoàng đế, Trường Ninh công chúa ngẩn một lát, bỗng nhiên “oa” lên một tiếng nức nở, Cẩm Thư và Đạm Mặc cũng theo đó mà rơi lệ.

Lòng Từ Ngâm chùng xuống: “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Bệ hạ ngài …”

Trường Ninh công chúa thành tiếng: “Phụ hoàng… Phụ hoàng băng hà …”

Nói xong, nàng bật nức nở, tiếng ai oán, đau khổ.

Từ khi sự việc xảy , nàng luôn cảm thấy đang sống trong một giấc mơ, binh biến, trốn chạy, tất cả đều là một giấc mơ. Chỉ cần nàng tỉnh dậy, sẽ vẫn là một tiểu công chúa vui vẻ hạnh phúc.

Đáng tiếc , từng mạng mất mắt nàng, một đường lang thang, lo lắng sợ hãi, khó khăn lắm mới đến gần Nam Nguyên, sơn tặc bắt , suýt nữa thì nhục.

Hồi tưởng một tháng qua, những ngày tháng vô lo vô nghĩ trong hoàng thành mới thực sự là một giấc mơ.

Từ Ngâm im lặng một lát, đưa tay ôm chặt lấy nàng, nhẹ nhàng vỗ về an ủi.

Đột ngột tin , nàng kinh ngạc, một cảm giác bình tĩnh như chiếc giày cuối cùng cũng rơi xuống.

Lịch sử quả nhiên dễ dàng đổi như . Vận của một vương triều sắp tận, do sức của một , cũng do một sự việc, nó tích tụ từ vô những đổi nhỏ bé. Dù nàng cố gắng hết sức để dẹp tan những nguy cơ thể thấy, ngôi nhà vốn trống rỗng vẫn cứ lung lay sắp đổ. Chỉ cần một cơ hội đến, một cây cột đẩy, và thế là nó sụp đổ ầm ầm.

Dù Đoan Vương giam cầm thì ? Hoàng quyền suy yếu là sự thật, các thế lực địa phương sớm thể kiểm soát, dù kéo dài một thời gian, những mầm mống tai họa gieo từ lâu cuối cùng vẫn sẽ bùng nổ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Đợi cảm xúc của Trường Ninh công chúa bình , nàng mới mở lời: “Là Tưởng Dịch ? Hắn soán vị?”

Trường Ninh công chúa lắc đầu: “Là hoàng thúc, hoàng thúc phát động binh biến soán vị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-566.html.]

Từ Ngâm ngẩn một chút: “Ông lấy quân?”

“Ta .” Đôi mắt Trường Ninh công chúa sưng đỏ, “Ngày hôm đó ngủ , bên ngoài bỗng nhiên hỗn loạn. Một lát , Liêu tướng quân gõ cửa cung, là phụng mệnh phụ hoàng đưa và hoàng rời .”

“Vậy Thái tử ?”

Trong mắt Trường Ninh công chúa chứa đầy nước mắt: “Lúc chúng đến đón hoàng , Đông Cung công phá, hoàng , hoàng …”

Nàng một nữa bật .

Cẩm Thư bổ sung câu còn dang dở: “Lúc chúng thần tìm Thái tử điện hạ, đáng tiếc quá muộn, bên ngoài là quân phản loạn. Điện hạ đẩy công chúa , còn thì kịp thoát…”

Trường Ninh công chúa che mặt, nước mắt trào .

Tin tức phụ hoàng băng hà nàng là Liêu tướng quân , nhưng hoàng c.h.ế.t ngay mặt nàng. Cảnh tượng m.á.u me đó, mỗi đêm đều tái hiện trong giấc mơ của nàng.

Thấy dáng vẻ bi thương của nàng, lòng Từ Ngâm trống rỗng. Chàng thiếu niên chút lêu lổng nhưng tâm địa lương thiện đó cuối cùng vẫn thoát khỏi kết cục định mệnh.

“Chúng nhân lúc loạn lạc trốn khỏi hoàng cung, Liêu tướng quân ở cản hậu, e rằng lành ít dữ nhiều. Chúng một đường về phía nam, thị vệ ngày càng ít, đến đây cũng chỉ còn mấy họ. Chúng dám đường lớn, kết quả gặp sơn tặc…”

Cẩm Thư lau nước mắt: “Đều là do chúng vô dụng, suýt nữa để công chúa chịu nhục. May mà huyện quân đến kịp thời, nếu …”

Lòng Từ Ngâm ngổn ngang trăm mối.

Trường Ninh công chúa , nhưng nàng đoán tám chín phần mười. Chuyện chắc chắn là do Tưởng Dịch giở trò, vốn xuất từ cấm quân, mấy năm nay âm thầm gây dựng thế lực riêng, Dư Sung chết, liền cử tử kinh, lợi dụng mối quan hệ để phát động binh biến.

Thật ngờ, nàng rời mới hai tháng ngắn ngủi, kinh thành đổi.

Loading...