Tàng Châu - Chương 619

Cập nhật lúc: 2025-09-04 09:28:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đội hộ vệ vội vàng qua, hấp tấp trả lời: “Yến Nhị công tử cứ tự nhiên, chúng ứng phó .”

Yến Lăng gãi đầu, với bên cạnh: “Vậy chúng cứ ở đây chờ tin tức .”

Thế công bên ngoài càng lúc càng mạnh, từ ném một bó đuốc, các nô tỳ trong hoa viên nhỏ sợ hãi la hét.

Yến Lăng yên, liên tục ngoài.

Sở Cửu công tử bên cạnh thấu tình đạt lý: “Phủ thứ sử hiện tại nhân lực đủ, bên là nữ tử, Yến hiền là qua bên đó xem thử? Các là một nhà, trong thời điểm đặc biệt cũng coi là vượt quá quy củ.”

Yến Lăng gãi đúng chỗ ngứa, vui vẻ đồng ý: “Vậy một lát về, bên nếu việc gì, Sở và hiền nhớ gọi .”

Triệu Lục liên thanh đồng ý: “Yên tâm, yên tâm, hộ vệ của chúng ở ngay lầu, sẽ chuyện gì.”

Yến Lăng chắp tay, trực tiếp từ cửa sổ nhảy xuống.

Sau khi , Sở Cửu và Triệu Lục dựa cửa sổ trò chuyện.

“Sở xem, ngọn lửa bên Lan viên lớn thật, may mà chúng ở đó.”

“Hiền đừng vội mừng, những lưu dân ở cửa đến kỳ quặc, e rằng gây khó dễ cho nhà họ Từ.”

“Nghe Từ Tam tiểu thư tự ý thu nhận một đám lưu dân, xem kẻ ý trộn .”

“Người thù oán gì với nhà họ Từ ? Nam Nguyên tụ tập nhiều sứ giả như , nếu xảy chuyện, thì nhà họ Từ…”

“Xem thành Nam Nguyên thể ở lâu…”

Hai đang , đột nhiên một cơn gió ập đến, ánh nến trong lầu “phụt” một tiếng đồng thời tắt.

Họ kịp đầu , bên tai tiếng gió nhỏ mà đáng sợ truyền đến.

“Công tử cẩn thận!” Hai hộ vệ đồng thời la lớn, đẩy họ .

Sở Cửu và Triệu Lục lảo đảo vài bước, một đụng bàn, một vấp ghế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-619.html.]

Tiểu lâu bóng tối nuốt chửng, chỉ ánh trăng mờ ảo từ ngoài cửa sổ chiếu .

ngay đó trong bóng tối vang lên tiếng binh khí và quyền cước, lòng hoảng loạn.

“Ai?” Triệu Lục quát, “Dám tay với chúng , ngươi chúng là ai ?”

Giọng dứt, ánh sáng lạnh lẽo hiện !

Hộ vệ lao đến, một chân đá lệch lưỡi d.a.o sắc bén, hô: “Công tử đừng ! Lên tiếng sẽ chúng phát hiện!”

Triệu Lục đột nhiên che miệng , co rúm trong bóng tối dám nhúc nhích.

Tiểu lâu vang lên một tràng tiếng “leng keng quang quang”, bàn ghế lật, chén đĩa vỡ đầy đất, kệ báu, bàn hoa, các loại đồ trang trí một thứ gì còn nguyên vẹn.

Cuộc chiến trong bóng tối kéo dài bao lâu, ai “a” một tiếng, từ cầu thang lăn xuống, đó là một tràng tiếng động hỗn loạn, chiến trường từ tầng hai chuyển xuống tầng một.

Sở Cửu thở một , mò mẫm đỡ Triệu Lục dậy.

“Sở , bây giờ?” Giọng Triệu Lục mang theo sự hoảng loạn, “Người đến ý , hộ vệ trong phủ thứ sử đều điều , chúng ở đây chính là chờ chết!”

Giọng Sở Cửu cũng căng thẳng kém: “Yến Nhị ở hoa viên bên cạnh, võ nghệ cao cường, nếu thể hội hợp với , an của chúng sẽ đảm bảo.”

“Nói thì , nhưng chúng xuống lầu?” Nói đến đây, nhịn phàn nàn, “Yến Nhị chọn nơi thật, đến chạy cũng chỗ chạy.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Sở Cửu im lặng một lúc, mấy chắc chắn : “Có lẽ chúng thể từ cửa sổ xuống.”

“Xuống thế nào? Chúng võ nghệ như .”

“Dây thừng… đúng , đai lưng, chúng nối đai lưng , thể dùng dây thừng.”

Thấy tiếng động lầu ngày càng lớn, nhưng ai đến cứu viện, Triệu Lục nuốt nước bọt, quyết tâm : “Được! Chúng mau lên!”

Dứt lời, hai mò mẫm tháo đai lưng buộc với , treo lên lan can.

“Ngươi ?” Triệu Lục hỏi.

Sở Cửu do dự: “Hiền !”

Loading...