Từ Ngâm : “Sao gọi là vu oan, chỉ là suy diễn hợp tình hợp lý thôi. Có giả mạo thiên sứ, đến Nam Nguyên gây sóng gió, may mà trung lang tướng của Long Tương vệ Giang đại nhân trượng nghĩa tay, c.h.é.m g.i.ế.c tên trộm. Giang đại nhân vì mà thương nặng, Nam Nguyên chúng ghi nhớ sâu sắc, sẽ cử đưa Giang đại nhân về Giang Bắc, để cảm ơn Tưởng đô đốc…”
Lời còn dứt, Yến Lăng đột nhiên một bước tiến lên, khống chế cằm của Giang Việt.
Khóe miệng Giang Việt tràn m.á.u tươi, oán hận trừng mắt họ.
Từ Ngâm hề d.a.o động, đầu bình tĩnh lệnh cho Vệ Quân: “Mời Hoàng đại phu đến, giữ tính mạng của Giang công tử, để thể bình an trở về Giang Bắc!”
Nhìn Giang Việt bó như một cái bánh chưng đưa , A Lộc tỏ vẻ đồng tình.
“Anh thật đáng thương.”
Bị đưa về Giang Bắc như , còn bằng c.h.ế.t ở đây!
Từ Ngâm liếc qua: “Chẳng lẽ điện hạ định thả ?”
A Lộc lập tức sửa miệng: “Đáng thương một chút là đủ , Trung Nguyên các ngươi , thể lòng trắc ẩn.”
Yến Lăng giả tạo: “Thánh nhân , quân tử xa nhà bếp, điện hạ học kinh sử thật giỏi.”
Anh đương nhiên , vị Lãnh vương điện hạ hề thuần lương như vẻ bề ngoài, khi Ngô Tử Kính chết, để thu phục Đại Lương g.i.ế.c ít .
A Lộc : “Đừng tưởng ngươi đang chửi , cái gì mà tiếng nỡ ăn thịt, thấy là thể ăn, đó là tự lừa dối ?”
“Cũng là như .” Từ Ngâm giải thích, “Heo dê vốn nuôi để ăn, ăn cũng tội gì. nếu tận mắt thấy chúng giết, lòng sinh nỡ là bản tính của con , nếu mất bản tính , sẽ mất sự đồng cảm, thậm chí cảm thấy g.i.ế.c là một chuyện bình thường, dần dần trở nên tàn nhẫn hung bạo, dễ trở thành ác nhân.”
A Lộc bừng tỉnh ngộ: “Thì là chuyện như , thánh nhân của các ngươi cũng thật học vấn.”
Từ Ngâm gật đầu: “Ví dụ như điện hạ thương hại Giang Việt, đó chính là lòng đồng cảm của một con . và chúng ở hai phía đối lập, nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính . Điều cho thấy, điện hạ là một nhân tính lý trí, đủ để một vị vua thực sự.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-628.html.]
A Lộc ngượng ngùng, với Yến Lăng: “Không ngờ ngươi thật sự đang khen !”
Yến Lăng trả lời, lén trợn mắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Không , đúng là đang chửi .
…
Xử lý xong Giang Việt, họ đưa A Lộc về khách viện.
“Lan viên tiện ở nữa, Lãnh vương điện hạ hãy tạm thời ở đây vài ngày.”
A Lộc tự nhiên ý kiến, vở kịch hôm nay, cũng là một trong những ơn, cũng để lão thái phi trở Lan viên.
“Còn chuyện gì cần giúp đỡ, tam tiểu thư cứ việc đến tìm bản vương.”
“Vâng, đa tạ điện hạ trượng nghĩa.”
Cùng A Lộc cáo biệt, hai thư phòng.
Yến Lăng chua chát : “Lãnh vương điện hạ quả thực trượng nghĩa, ngươi gì nấy, tranh giành hôn sự thành mất mặt như mà cũng hai lời.”
Từ Ngâm liếc mắt : “Nếu kéo dài thời gian, ngươi đến kịp thì chừng Giang Việt thắng , ngươi cảm ơn , còn luôn châm chọc.”
Yến Lăng : “Đừng tưởng ý gì, cái gọi là tùy cơ ứng biến, chỉ cần ngươi một chút kẽ hở cho lợi dụng, lập tức thể đ.â.m một dao.”
“Chẳng là đ.â.m ? Chuyện như chỉ luận hành động chứ luận tâm tư, điện hạ hiện tại là đồng minh của chúng , ít nhất cũng tỏ một chút thiện chí.” Từ Ngâm khuyên bảo.
Lời đến nước , Yến Lăng chỉ thể mếu máo: “Biết !”
Đến thư phòng, Từ Hoán tiễn Sở Cửu và Triệu Lục .