Ở Hà Hưng thể gọi là quý nhân nhiều, huy động nhiều đầu lĩnh cướp như , chắc chỉ Hà Hưng vương phủ mới đủ tầm cỡ?
Vệ Quân gật đầu: “Hà Hưng vương gần đây một mỹ , định tổ chức một buổi tiệc thưởng xuân để ăn mừng. Với tính cách yêu mỹ nhân của Hà Hưng vương, nếu bắt cóc vị mỹ , chắc chắn thể đòi một khoản lớn.”
“Thì là .”
Hà Hưng vương Sở Khai, đây là một nhân vật dễ đánh giá.
Nhà họ Sở truyền thừa trăm năm, con cháu đông đúc, tước vị vương, khó tránh khỏi việc tranh quyền đoạt thế. Sở Khai thể chiến thắng trong thế hệ , đương nhiên là kẻ vô dụng.
khuyết điểm của ông cũng rõ ràng, ví dụ như ham mê dục vọng, thích hưởng thụ, hành động theo sở thích.
Ông giống những phản vương khác, gặp đúng thời loạn, dã tâm bừng bừng tạo dựng một cơ nghiệp. kiếp khi Chiêu Quốc công quét ngang thiên hạ, mà ông mãi thể hạ chính là nhà họ Sở.
Nói tóm , Sở Khai , nếu ông bản lĩnh, thì chí tiến thủ, nếu bản lĩnh, thì giữ Hà Hưng vững như bàn thạch.
Sở Khai yêu sắc , mỗi khi mỹ nhân mới đều tổ chức tiệc lớn.
Kiếp nàng từng qua chuyện , là giải quyết thuận lợi, là căn bản xảy ?
Cẩn thận suy nghĩ, thế cục hiện tại, so với kiếp khác một trời một vực, cũng thể dựa ký ức để suy đoán.
Vệ Quân tiếp: “Họ triệu tập những tên cướp tên tuổi ở gần đây, chỉ để một vụ lớn. Ta ngày hôm qua đến thật trùng hợp, họ vốn tưởng là một thế lực khác, khi thể hiện thực lực, họ cũng chấp nhận.”
Biết nội tình, Từ Ngâm mất hứng thú: “Được , ngươi cứ tạm thời đối phó, nếu thể bán cho Hà Hưng vương phủ một ân tình cũng .”
“Vâng.”
“Gọi Sài Thất đến đây.”
Vệ Quân đáp một tiếng.
Chỉ lát , Sài Thất : “Tam tiểu thư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-660.html.]
Từ Ngâm : “Ngươi tìm cách Hà Hưng vương phủ, dò la tình hình của Sở Cửu công tử.”
Sài Thất lĩnh mệnh .
Chuyện chính xong, dùng bữa nghỉ ngơi bàn nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngày hôm , Vệ Quân tiếp tục hiên ngang đầu lĩnh cướp, còn Sài Thất thì vương phủ.
Từ Ngâm và Tiểu Tang cải trang, dạo phố.
Đi một vòng, họ ở một quán lai lịch của vị mỹ của Sở Khai.
Chuyện từ năm ngoái. Sau khi Đoan Vương mưu nghịch, kinh thành rơi hỗn loạn. Vị mỹ đó chính là kinh thành, cha nàng là một tiểu quan, sợ liên lụy, suốt đêm mang theo gia đình về quê.
Quê nhà của ông ở Hà Hưng, chỉ là sản nghiệp đều ở kinh thành, khi trở về cuộc sống vô cùng gian nan. Vì sinh kế, con gái trong nhà bất đắc dĩ ngoài, nhận vài việc may vá để sống qua ngày.
Cô tiểu thư đó sinh xinh , thường xuyên qua du côn trêu chọc, thậm chí đến mức ép gả.
Lão phụ cơn tức giận, đến nha môn kiện cáo. Vị quan quản lý kinh ngạc vẻ của nàng, liền lập tức báo cáo lên .
Lần , từ việc du côn ép gả biến thành Vương gia ép gả, còn một chút đường sống để phản kháng.
May mà, Sở Khai cũng khá hào phóng, nhà cửa, nô tỳ đều .
Những trò chuyện đó còn hâm mộ, tuy là nhạc phụ chính thức của Vương gia, nhưng ai cũng Vương gia đối với sủng gì nấy? Sau vinh hoa phú quý hưởng hết!
Từ Ngâm trở khách điếm, Vệ Quân còn về, Sài Thất mang đến một tin tức kinh .
“Sở Cửu công tử cấm túc.”
“Cái gì?” Từ Ngâm kinh ngạc, “Không là con trai Hà Hưng vương sủng ái nhất ?”
“Nguyên là .” Sài Thất , “ hiện tại của thất sủng.”