Khang Nhạc huyện chủ quen lời, tuy khó hiểu, nhưng vẫn đến một cây khác.
Xác định nàng thấy, Sở Cửu công tử đưa tay day trán, một bộ dạng sầu não, nhưng giọng mang theo ý : “Tam tiểu thư cũng thật diễn, mẫu nghi ngờ .”
Từ Ngâm rộ lên, giọng hàm trong miệng: “Chẳng đây là điều hy vọng ?”
Sở Cửu công tử định tiếp, bỗng nhiên cảnh giác thu , đầu, thấy Thập Nhất công tử từ một đầu khác đến.
Người còn đến, giọng đến : “Cửu ca, cũng đến ngắm hoa ? Nha, đây là vị tiểu thư nào? Giới thiệu một chút ?”
Lông mày Sở Cửu công tử nhíu chặt, giọng lạnh lùng: “Ngươi đến gì?”
“Ta đương nhiên cũng là đến ngắm hoa. Nhìn kìa, hoa nở thật!” Ánh mắt Thập Nhất công tử chuyển đến Từ Ngâm, ánh mắt đầu tiên kinh ngạc, ánh mắt thứ hai nghi ngờ, nhưng nhanh nở một nụ , nhiệt tình chào hỏi, “Vị chẳng lẽ là Từ Tam tiểu thư ? Thật là danh từ lâu. Tại hạ họ Sở, thứ mười một, đầu gặp mặt.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Từ Ngâm nhanh chóng liếc Sở Cửu công tử, nhanh nở một nụ : “Thì là Thập Nhất công tử, hạnh ngộ, hạnh ngộ.”
Thấy nàng đáp , Thập Nhất công tử càng thêm nhiệt tình tiến gần: “Từ Tam tiểu thư đường vất vả ? Từ Nam Nguyên đến chắc hai ngày ? Ai, Cửu ca cũng thật là, nên đón sớm hơn mới !”
“Cũng , đường xe, tính là vất vả.”
“Từ Tam tiểu thư ở ? Dịch quán ? Cũng xa lắm. Nếu cô thích hoa, thể đưa cô xem. Hà Hưng của chúng gì khác, hoa thì thật sự ít, lúc đầu xuân, nhiều hoa đều nở…”
“Thật ? Ta Hà Hưng là một nơi , vương phủ thật khí phái!”
“Bình thường thôi. Nam Nguyên của các cô cũng là một nơi ! Nói , hai nhà chúng cách gần, cũng coi như là hàng xóm, qua nhiều hơn mới .”
“ …”
Sở Cửu công tử mặt biểu cảm, mắt thấy mới vài câu, hai trò chuyện sôi nổi, bỏ mặc một bên.
Thập Nhất công tử chuyện đến hứng khởi, liền gọi thị tỳ đến: “Khách quý ở đây, các ngươi cũng mang và điểm tâm đến ? Còn cả ghế nữa, mệt mỏi cũng chỗ nghỉ ngơi một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-673.html.]
Thị tỳ khỏi về phía Sở Cửu công tử.
Thập Nhất công tử vui: “Nhìn gì? Chẳng lẽ bánh mà bản công tử cũng quyết ?”
Thị tỳ vội vàng xin tội: “Thập Nhất công tử bớt giận, nô tỳ ý đó.” Lại thấy Sở Cửu công tử phản đối, liền đáp, “Nô tỳ ngay.”
Mấy thị tỳ bận rộn một hồi, ghế và bánh nhanh chuẩn xong.
Thập Nhất công tử tươi rạng rỡ: “Từ Tam tiểu thư, lâu như cũng mệt , một lát chứ? Ngắm hoa nhàn nhã, ăn chút bánh, ngắm cảnh, vài chuyện phiếm, như mới thú.”
Từ Ngâm liếc Sở Cửu công tử một cái, đáp: “Thập Nhất công tử , Cửu công tử, còn huyện chủ, chúng một lát nhé?”
Sở Cửu công tử day day mi tâm, một bộ dạng còn lời nào để .
Thế là bốn lùi vài bước, đổi chỗ trò chuyện, thì ngẩn ngơ.
“Nào nào, Từ Tam tiểu thư nếm thử cái . Các em gái thích ăn đồ ngọt, trong phủ cố ý mời một vị đầu bếp chuyên điểm tâm, tay nghề .”
Từ Ngâm nếm một miếng, liên tục gật đầu: “Quả nhiên ngon.”
Thập Nhất công tử càng thêm ân cần: “Vậy ăn thêm vài cái nữa .”
Từ Ngâm quả thực ăn thêm vài cái. Món điểm tâm gọi là mật ba đao, chiên giòn, bên ngoài bọc đường, giòn ngọt.
Khang Nhạc huyện chủ xem đến ngây , nàng hình như thấy Từ Tam tiểu thư l.i.ế.m ngón tay, váy áo còn rơi vài mảnh vụn. Người Từ Tam tiểu thư dũng mãnh, thì câu nệ tiểu tiết đến ?
Từ Ngâm phát hiện ánh mắt của nàng, chút ngượng ngùng, lấy khăn tay lau, : “Ta từ nhỏ thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung, thường ở cùng các hộ vệ, nên chút thói quen , chị gái cũng thường răn dạy , chỉ là mãi sửa .”
Khang Nhạc huyện chủ gật đầu: “Ồ…”
Rất hợp lý, nhưng… tổng cảm thấy một tia đúng.