Tàng Châu - Chương 797

Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:05:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn trong lòng tâm sự, đêm đó ngủ ngon. Ngày hôm đến Bác Văn quán nghị sự, còn ngáp một cái.

Chiêu Vương thấy , hỏi: “Tối qua ngủ ngon ?”

Yến Lăng tự nhiên thể thật, chỉ thể thừa nhận.

Trong mắt Chiêu Vương lộ vài phần từ ái: “Lâu nghỉ ngơi ? Hay là tạm gác công việc , nghỉ một hai ngày.”

Yến Lăng vội vàng xua tay: “Cấm quân bây giờ thế , nghỉ ? Sớm huấn luyện xong, mới thể sớm xuất binh — , Tưởng Dịch vẫn luôn yên phận?”

Nhắc đến việc , sắc mặt Chiêu Vương trầm xuống: “Lúc con qua Lâm Sơn, phát hiện Tưởng Dịch mượn đường ? Phụ đó phái điều tra, mới phát hiện Tưởng Dịch trong thời gian hề nhàn rỗi. Chúng đang đánh trận, cũng yên, hiện nay các vùng Trường Hoài, Dư An rơi tay .”

“Cái gì? Nói như , địa bàn của lớn hơn ?”

Chiêu Vương gật đầu: “Đợi đại ca con đến, trong kinh chủ trì, phụ sẽ cùng con xuất chinh. Con đấy, Lương Hưng chạy, chúng phần lớn còn đánh một trận ở Tề Quận nữa.”

Nói đến đây, Yến Lăng chút hối hận. Hắn vốn cơ hội bắt giữ Lương Hưng, nào ngờ kẻ đó hổ, giả c.h.ế.t để khỏi thành, đợi phát hiện thì chạy mất.

Tiếp theo Chiêu Vương : “Lần xuất binh , thời gian chắc chắn ngắn. Nhà họ Từ cũng sắp đến ? Vừa , nhân lúc đều ở đây, tổ chức hôn sự cho con.”

Yến Lăng vui mừng khôn xiết: “Thật ạ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Chiêu Vương buồn , duỗi ngón tay chỉ điểm: “Nhìn bộ dạng tiền đồ của con kìa! Sang năm con cũng hai mươi , thành hôn thì chờ đến bao giờ?”

Nói , ông mặt mày hớn hở: “Thằng nhóc con mắt tồi, tìm vợ . Nếu nàng là nam tử, phong hầu bái tướng là chuyện đùa. Mới mấy ngày, mà việc giao cho nàng lo liệu đấy. Ta vốn còn lo lắng, để đại ca con một ở kinh thành nơi nương tựa, nàng ở bên hỗ trợ, cũng yên tâm ít.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-797.html.]

Yến Lăng mà đuôi cũng vểnh lên: “Đó là đương nhiên, con nàng thua kém ai mà.”

Chiêu Vương hết lời để : “Chưa khen con, mà con tự kiêu .”

Yến Lăng hì hì hai tiếng, đây là đang khen mắt của !

Chiêu Vương nhớ nhắc: “Mẫu con còn đến? Hay là đường trì hoãn?”

Thấy ông trông ngóng như , Yến Lăng trong lòng ấm áp. Phụ cuối cùng vẫn nhớ thương mẫu , dù chiến sự bận rộn đến , thư nhà cũng bao giờ đứt đoạn. Từ khi kinh, bao nhiêu cố gắng leo lên để dâng mỹ nhân, phụ ngay cả liếc mắt cũng thèm. Để tâm như , há thể chân tình? Nghĩ đến đoạn tình cảm với nhà họ Liễu, thành mây khói quá khứ, phụ tự cũng buông xuống, cần gì canh cánh trong lòng?

Nghĩ thông suốt điểm , Yến Lăng cũng buông bỏ.

Mơ màng bận rộn mấy ngày, đợi đến khi Yến Lăng cuối cùng cũng huấn luyện cấm quân dáng, tin tức chờ đợi lâu cuối cùng cũng truyền đến: Chiêu Vương phi cùng thế tử, thế tử phi kinh!

Hắn vội vàng giao công việc cho phó tướng, còn cưỡi ngựa chạy nghênh đón.

Đến cổng thành, quả nhiên thấy xe ngựa và cờ hiệu quen thuộc. Yến Lăng vui mừng khôn xiết, hướng về phía đó vẫy tay: “Đại ca!”

Hơn một năm gặp, Yến Thừa hoảng hốt một chút, mãi đến khi Yến Lăng xông đến mặt , mới hồn , xuống ngựa gặp : “Tiểu nhị!” Dừng một chút, , “Thoáng cái trưởng thành .”

Một năm chinh chiến bên ngoài, Yến Lăng vượt qua một cột mốc. Trước khi rời nhà vẫn còn là một thiếu niên, bây giờ dù là diện mạo vóc dáng, đều là một nam tử trưởng thành.

Yến Thừa vỗ vai : “Ừm, rắn chắc hơn .”

Yến Lăng rạng rỡ: “Đó là đương nhiên, sang năm con hai mươi đấy!”

Loading...