Nhìn đoàn của Chiêu Vương lều hoa, Từ Trạch thắc mắc: “Phủ Chiêu Vương còn họ hàng nào họ Liễu ? Trông như là dân thường…”
Từ Giai : “Da tay của phụ nữ đó mịn, mặt cũng nếp nhăn, dáng vẻ hề tì vết, chắc chắn dân thường, lẽ là một phu nhân nào đó gặp nạn? Dù kinh thành như thể trời đổi đất!”
Từ Ngâm bất ngờ Từ Giai. Nàng và vị nhị tỷ ít qua , ngờ nàng cẩn thận đến .
Nàng đáp: “Nhị tỷ sai, vị đó chính là Hiền phi nương nương của tiên đế.”
Từ Trạch và Từ Giai chấn động: “Lại là nương nương…”
Từ Ngâm nhiều nữa, mà cẩn thận lắng những lời bàn tán của qua đường, để chuyện xảy .
Ba em chậm rãi khỏi phố chính, dạo thêm một lúc ở chợ đêm, lúc mới mang theo đầy bụng đồ ăn vặt về nhà.
Ngồi xe ngựa, Từ Ngâm vẫn đang suy nghĩ về chuyện lúc nãy.
Kiếp , Liễu Hi Nhi phi tần của U Đế, Liễu hiền phi vẫn sống trong nhung lụa. Cho nên, Liễu hiền phi hẳn là của U Đế. Vậy đời là chuyện thế nào?
Nàng thầm tính toán. Lúc Tiết Như cung, hẳn là theo con đường của Hiền phi, nên Hiền phi và Đoan Vương sớm liên kết. đó, Dư Sung giết, Đoan Vương tước đoạt tước vị, với tính tình của Hiền phi, e rằng bà cảm thấy Đoan Vương sắp xong, nên cắt đứt. Điều dẫn đến việc khi Đoan Vương cung biến, bà chỉ con đường duy nhất là đào tẩu.
, Hiền phi và nhà Yến quan hệ thiết đến ? Lúc nãy khi đến, nàng Chiêu Vương phi rằng tình cảm của họ như chị em. nàng rõ ràng nhớ, kiếp Liễu hiền phi vẫn luôn về phía U Đế. Có một , nàng ở hành cung tình cờ họ chuyện. Cái gì mà phái Quan Trung… Rốt cuộc câu đó thế nào? Lúc đó để ý, bây giờ nghĩ .
Từ Ngâm trong lòng cất giấu nghi vấn , cái Tết cũng vui vẻ trọn vẹn. Ngày hôm đại triều hội, với phẩm cấp của Từ Ngâm cũng cung. Toàn bộ quá trình gì để , đơn giản chỉ là ăn mừng và lễ bái.
Khó khăn lắm mới xong việc về nhà, quá trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-811.html.]
Buổi chiều, Yến Lăng đến chúc Tết.
Hai đính hôn, lễ Tết đến thăm là lẽ thường. Trước đây hai nhà cách xa, Yến Lăng chinh chiến bên ngoài, nhưng quà lễ của nhà họ Yến bao giờ thiếu.
Sau khi xong lễ, Từ Hoán ha hả dẫn về thư phòng chuyện: “Ngày mai là về quân doanh ?”
Yến Lăng xác nhận, cho nên mới tranh thủ đến hôm nay. Theo lý thì ngày mai mới bắt đầu thăm hỏi, nhưng chỉ hôm nay rảnh, đành tạm ứng.
Từ Hoán gật đầu: “Qua vài tháng nữa là xuất binh, thời gian quả thực cấp bách.”
Yến Lăng cũng giấu ông, những việc Từ Hoán ở Bác Văn quán đều thể tiếp xúc: “Tưởng Dịch quả thực là một đối thủ mạnh. Lúc nhân lúc chúng đánh Ngu Châu, âm thầm chiếm nhiều châu phủ. Hiện nay, phía nam Tề Quận, phía đông Hà Hưng, phía bắc Đông Giang, gần như đều rơi tay .”
Từ Hoán nhíu mày. Đông Giang là nhà chồng của Từ Tư, Từ Ngâm sắp gả nhà Yến, hai cô con gái của ông đều đối đầu với Tưởng Dịch.
Hai vài câu chuyển chủ đề, khó khăn lắm mới nghỉ một ngày mà cũng bàn công việc, thì quá sốt ruột.
Đợi Yến Lăng dỗ dành vị nhạc phụ tương lai vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng cho phép, tìm Từ Ngâm.
Khi nha dẫn qua, Từ Ngâm đang ở vọng lâu, ngẩn ngoài. Phủ Sở Quốc Công , là của một vị hoàng , ở góc tây bắc xây một tòa vọng lâu, thể xa sông Dương.
Yến Lăng nhẹ nhàng lên, một tay che mắt nàng, cố ý hạ giọng hung dữ : “Cướp đây!”
Từ Ngâm sững sờ một lúc, nhanh phản ứng , hỏi: “Xin hỏi tráng sĩ, là cướp tiền cướp sắc?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Yến Lăng vốn chỉ định đùa, ngờ nàng đáp như , đành nuốt nước bọt, cẩn thận hỏi: “Nếu là cướp sắc… thì sẽ thế nào?”