Từ Ngâm vững vàng hành lễ, mới : "Mẫu , phụ bệnh, con đến xem một chút, chứ ạ?"
Hoàng hậu : "Không , đều là do chính ngài gây . Từng tuổi cũng quý trọng cơ thể, để ngài chịu chút khổ cũng ."
Nghe giọng điệu , Từ Ngâm mỉm : "Vất vả cho mẫu ."
Mãi mới để trò chuyện, Hoàng hậu liền trút hết nỗi lòng với nàng, trách móc đủ loại hành vi của Minh Đức đế. Từ khi vết thương tái phát, cả ông trở nên kỳ lạ.
Từ Ngâm phụ họa, mạch lạc của sự việc trong lòng nàng dần dần rõ ràng hơn.
Hai đang , bên ngoài báo: "Nương nương, Quốc cữu phu nhân việc gấp cầu kiến."
Hoàng hậu sững sờ, Đổng phu nhân từ đến nay lễ, cung đều sẽ gửi thiệp , rốt cuộc là chuyện gấp gì mà lâm thời cầu kiến?
"Mời đây."
"Vâng."
Một lát , Đổng phu nhân đến. Chỉ thấy bà sắc mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng loạn, thấy Hoàng hậu liền nhào đến nức nở: "Tỷ tỷ, xảy chuyện , tướng công mất tích !"
Hoàng hậu kinh hãi, vội hỏi: "Em gì? Mất tích là ý gì? Em trai nó..."
"Ngài hôm qua khỏi cửa về, tìm khắp kinh thành, cũng thấy ." Đổng phu nhân hoang mang lo sợ.
"Em bình tĩnh từ từ ," Hoàng hậu đè bà , "Em trai hôm qua ? Mất tích lúc nào?"
Đổng phu nhân nức nở trả lời: "Ngài hôm qua ngoại ô xem đất, giữa trưa khỏi cửa, về nữa. Ta cho quản gia và gia đinh tìm hết, những hẹn gặp đều thấy, các tửu lầu quán thường lui tới cũng bóng dáng, cứ thế mà biến mất."
Thấy bà sắp , Từ Ngâm kịp thời hỏi: "Mợ báo cho Kim Ngô Vệ ? Cứ bảo họ điều tra , nếu khỏi thành, chắc chắn sẽ ghi chép."
Đổng phu nhân lúc mới nhận hoảng loạn đến mức quên mất.
Thế là Hoàng hậu cho truyền lời.
Từ Ngâm nảy sinh nghi ngờ. Theo những gì nàng , quốc cữu đang điều tra một việc, mất tích thời khắc mấu chốt ?
Đổng quốc cữu mất tích, gây nên một cơn sóng gió nhỏ ở kinh thành. Trên đường, Kim Ngô Vệ qua tấp nập, khí theo đó cũng trở nên căng thẳng.
Cộng thêm việc Minh Đức đế đổ bệnh, trong một thời gian ngắn, một cảm giác bất an như mưa gió sắp đến bao trùm.
Kim Ngô Vệ nhanh điều tra đến Đông Cung, Yến Thừa tự đến mặt Hoàng hậu giải thích: "Chiều hôm qua, con ngoại ô tuần tra quân doanh, đường gặp , còn đưa ngài một đoạn. khỏi cổng thành, chúng con đường ai nấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-973.html.]
Nói đến đây, Yến Thừa vẻ mặt hối hận: "Nếu sẽ xảy chuyện, con cho hộ tống thêm một đoạn đường, ai..."
Hoàng hậu an ủi : "Điều thể trách con? Ai mà ngờ ở ngay địa phận kinh thành những tên cướp to gan lớn mật như ?" Nói , bà nhíu mày, "Nói như , bọn cướp loạn ngay mí mắt con, nếu chúng gan lớn hơn một chút, chẳng đến cả con cũng sẽ đụng chạm ? Không , chuyện nhất định điều tra cho rõ!"
Yến Thừa đáp lời: "Đến cả cũng dám động đến, thể nhẹ tha?"
Lúc , Từ Ngâm từ thiên điện bước : "Mẫu , là chuyện giao cho con ! Theo lời của Kim Ngô Vệ, khả năng bắt cóc. Việc tìm , con thạo."
Hoàng hậu còn kịp đáp, Yến Thừa : "Như ? Em dâu nặng nề, đúng lúc sắp sinh, vạn nhất động thai khí thì ? Vẫn là để ."
Từ Ngâm liếc mắt qua: "Phụ đang bệnh, triều chính đang cần đại ca lo liệu, phân ? Huống chi tìm cũng cần con tự tay, chỉ là việc miệng, sẽ động thai khí ."
Yến Thừa kiên trì: "Vẫn là nên mạo hiểm. Trong triều văn võ nhiều như , chẳng lẽ còn cần một mang thai như em việc ? Chờ tiểu Nhị trở về, ăn với nó thế nào."
Hắn như , Từ Ngâm cũng tiện kiên trì nữa, liền lùi một bước: "Vậy thì để Đỗ Minh cùng , ông tâm tư tỉ mỉ, từng lăn lộn giang hồ, những mánh khóe thông thường đều thể , cũng thể giúp đại ca một tay."
Yến Thừa nàng nảy sinh nghi ngờ, nếu từ chối nữa sẽ chiêu khác, liền đồng ý: "Được, theo em dâu."
Từ Ngâm thở hắt , lùi một bước: "Vậy con trễ việc của đại ca."
Yến Thừa gật đầu, hỏi Hoàng hậu: "Phụ khỏe ? Nhi thần mới phụ khỏe, chuyện cho vướng bận."
Hoàng hậu thở dài, mặt ủ mày chau: "Bệnh thì nặng, chỉ là phụ con mấy ngày nay vết thương cũ tái phát thì là đổ bệnh, kéo dài cũng gần một tháng. Tuổi cao , chịu nổi sự dày vò như , chỉ sợ ngài mệt mỏi, sẽ chịu khổ."
Yến Thừa phụ họa: "Mẫu , phụ như quá tùy hứng, con sẽ ngài ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hoàng hậu gật đầu, vui mừng : "Tiểu Nhị còn về, cả nhà chúng bệnh thì là bất tiện, cũng may là con gánh vác."
Yến Thừa , trong lòng cảm thấy chút rung động nào, thăm Minh Đức đế.
Minh Đức đế đang yên tĩnh giường, lúc thở đều đặn.
Yến Thừa qua, thấy thái y đang y án, liền nhẹ giọng hỏi vài câu.
Thái y trả lời từng câu một.
Yến Thừa gật đầu: "Vậy là, chỉ do rượu ảnh hưởng đến dược tính, nên mới nhất thời phát tác, dưỡng một chút là sẽ khỏe, đúng ?"
Thái y gật đầu tán thành, nhấn mạnh: "Trọng điểm chính là ở việc dưỡng bệnh, cơ thể của bệ hạ vốn khỏe mạnh, nhưng những năm nay chịu ít thương tích, bên trong hư hao. Sau trận giày vò , nếu dưỡng cho chỉ sợ sẽ để di chứng. Ví dụ như chuyện ảnh hưởng dược tính, thể xảy nữa, nếu nhất thời nguy hiểm, chỉ sợ..."
Yến Thừa hiểu : "Ngươi hãy dốc hết tâm sức, nhất định điều dưỡng cho cơ thể của phụ ."
"Vâng."