Tàng Châu - Chương 993

Cập nhật lúc: 2025-09-08 08:09:11
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi đó nàng đang trốn chạy khắp nơi, ở đây khác bịa đặt lung tung về và tỷ tỷ. Mà giờ đây, dù là kể chuyện khách uống , đối với câu chuyện của nàng chỉ sự bội phục và kính ngưỡng.

Còn Yến Lăng, lúc đó một nghèo túng ở đây kể chuyện, kiếp cuối cùng cũng lấy tất cả những gì đáng lẽ thuộc về .

"Này, nàng đến đây khi nào ? Sao ?" Yến Lăng hỏi.

"Kiếp ." Từ Ngâm tủm tỉm đáp, bước khỏi quán trọ.

Kiếp nào? Lấy kiếp ? Yến Lăng sờ sờ mũi, theo : "Lại trêu ."

Sông dài mặt trời lặn, sa mạc cát vàng, đây là một khung cảnh khác với Trung Nguyên. Người Hán, Hồ, Tây Vực, ở đây gặp gỡ, dùng đủ loại ngôn ngữ để giao tiếp. Không đao thương, m.á.u tươi, chuyện vui vẻ thì nâng chén cùng uống, mâu thuẫn thì cũng chỉ mắng vài câu.

Từ Ngâm thuận tay cầm lấy một cây cung, hỏi chủ quán râu quai nón dị tộc: "Bán thế nào?"

Chủ quán râu quai nón dùng tiếng phổ thông chút lơ lớ trả lời: "Mười lượng."

Thấy nàng vẻ hứng thú, ông ân cần giới thiệu: "Đây là gân bò đặc sản của nước chúng dây, ngài xem..."

Từ Ngâm thử kéo vài cái, ném nó cho nữ vệ phía : "Tay nghề bình thường, nhưng vật liệu tồi."

Nữ vệ lập tức đưa ngân lượng lên, chủ quán râu quai nón vụ ăn đầu tiên trong ngày, mừng rỡ khép miệng, những lời lành: "Đa tạ khách quan, chúc hai vị bách niên hảo hợp."

Ai mua vũ khí mà chúc bách niên hảo hợp? Quả nhiên là dị tộc, hiểu phong tục. Từ Ngâm lắc đầu.

Yến Lăng cảm khái: "Cũng may trận chiến của phụ và Tây Nhung năm đó đánh cho họ phục, nếu sự thái bình như hiện tại."

Từ Ngâm gật đầu: "Từ xưa đến nay Trung Nguyên cường thịnh, biên cương thái bình, Trung Nguyên suy yếu, biên cương liền nổi chiến hỏa. Vì sự thái bình lâu dài hơn, nỗ lực nhiều hơn mới ."

Yến Lăng : "Là chúng cùng nỗ lực."

...

Vào đêm, họ nghỉ ở trạm dịch.

Trong cơn mơ màng, Yến Lăng cảm thấy xung quanh là lửa cháy. Hắn thấy Từ Ngâm tường thành đổ nát b.ắ.n một mũi tên, thấy nàng tiến quán trọ đang cháy, khống chế yết hầu. Xà nhà cháy sập xuống, xông , thấy nàng thở thoi thóp.

Hắn thấy tiếng gào vô cùng bi thương của : "Từ Ngâm!"

Từ Ngâm tỉnh , lay tỉnh: "Sao ? Gặp ác mộng ?"

Hồi lâu, Yến Lăng cuối cùng cũng mở mắt, cảnh tượng trong mơ như đèn kéo quân hiện lên mắt, trong đầu dường như thêm mười năm ký ức.

Khi thấy Từ Ngâm bên cạnh, đột nhiên đưa tay ôm chầm lấy, lẩm bẩm rơi lệ: "Ta nhớ , thì suýt nữa mất nàng..."

"Chàng nhớ ..." Nói đến một nửa, Từ Ngâm hiểu, Ngụy đế khi c.h.ế.t cũng khôi phục một chút ký ức, như việc nhớ chuyện kiếp cũng gì lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tang-chau-pkuc/chuong-993.html.]

Yến Lăng lau mồ hôi lạnh trán, cảm xúc từ từ định .

"Chẳng trách đây nàng với , nếu tội ác của Phương Dực vạch trần, chúng sẽ theo một con đường khác. Thì con đường đó, chúng thật sự qua."

Từ Ngâm nhẹ nhàng vỗ lưng : "Đừng buồn nữa, những chuyện đó đều sẽ xảy ."

Cảm nhận sự mất mát trong mơ, Yến Lăng càng thêm cảm tạ vận mệnh: "Cảm ơn trời đất."

Trong đầu , còn thêm một đoạn ký ức so với Từ Ngâm. Đó là chuyện khi nàng chết, trở về kinh thành, kết liễu Yến Thừa, đó cung tìm phụ ...

May mắn, lão đạo sĩ đó lừa .

Từ Ngâm tò mò: "Chàng thật sự nhớ hết ? Những chuyện đó đều nhớ rõ chứ?"

Yến Lăng gật đầu: "Cũng gần như ."

"Vừa hỏi , kiếp tại xuất hiện ở đây?"

Yến Lăng : "Nàng đoán ? Tự nhiên là đến tìm nàng."

"Cho nên, đến tìm , Phương Dực đến đuổi g.i.ế.c , đó phát hiện Phương Dực... thì đây là một vòng tròn!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Giọng Yến Lăng trầm xuống, vỗ về lưng nàng : "Đây là điều hối hận nhất, nếu sớm giải quyết Phương Dực, nàng sẽ ..."

Từ Ngâm an ủi : "Khi đó trúng cổ độc, vốn dĩ cũng sống bao lâu, của ."

Lời tuy , nhưng cổ độc ít nhất còn một tia hy vọng giải .

Nàng cảm thán: "Lúc , định g.i.ế.c g.i.ế.c cha, âm mưu bại lộ thể đào vong, còn thầm cảm khái nhà trời vô tình, quyền thế mờ mắt ."

"Tin tức là do đại ca tung ?" Yến Lăng để bụng, "Ta để thư cho phụ , chuyện g.i.ế.c g.i.ế.c cha, nó cũng quá vội vàng ."

Đừng , nhớ ký ức kiếp , trong lòng đối với Yến Thừa bớt nhiều áy náy.

Kiếp Yến Thừa lòng mà sức, nhưng kiếp thật sự . Lợi dụng lúc phụ thương, độc sát mẫu , càng nhiều lấy mạng .

Cũng may kiếp Từ Ngâm vẫn luôn đề phòng , nếu để thành chuyện, thì thật sự là hối hận kịp.

Nghĩ đến đây, đối với phụ sinh một chút áy náy. Thì kiếp luôn hiểu lầm phụ , cho rằng ông chung tình với Liễu thị, dung túng cho Yến Thừa hại mẫu . Nói như , cũng , nếu sớm rõ ràng với phụ , sẽ đến bước đó ?

Cũng may, kiếp Từ Ngâm ở đây, mẫu bình an vô sự, cũng tấm lòng của phụ , tình cha con còn ngăn cách.

Bên ngoài truyền đến tiếng chuông lạc đà, thị trấn biên quan nhỏ bé dần dần tỉnh giấc một giấc ngủ dài.

Từ Ngâm dậy đẩy cửa sổ , trong ánh nắng ban mai mờ ảo, mặt trời từ từ nhô lên khỏi đường chân trời, rắc ánh sáng xuống nhân gian.

Yến Lăng từ phía ôm lấy nàng, trong lòng tràn ngập niềm hạnh phúc của việc tìm thứ mất.

Loading...