Lấy danh nghĩa kiểm tra tiệm thuốc, Tống Minh Diên gom sạch thứ, thậm chí ít dược liệu quý hiếm trong kho báu của Hoàng đế cũng nàng thu về.
Trước đây, khi ở phàm giới nàng từng trải qua một thời gian khá dài, vì đa phần dược liệu ở đây đều khác biệt nhiều lắm với liệu phàm giới. Tống Minh Diên cơ bản đều nhận từng loại.
Chợt nhớ điều gì đó, Lục Tư Ninh đang mơ màng ngủ liền bật mở mắt, dậy thẳng lưng đầy hứng thú.
"Tẩu tẩu, bã đậu là gì ?"
Tống Minh Diên bèn lấy một hạt đậu màu nâu nhạt cho cô bé xem: "Đây là bã đậu, ăn thể khiến tiêu chảy, nếu phối hợp thêm tiếu tán thì hiệu quả càng đặc biệt."
"Thật thần kỳ a, thử xem!" Lục Tư Ninh hứng khởi, liền đưa ngón tay bụ bẫm cầm một hạt định cho miệng.
Tống Minh Diên sửng sốt, nhóc con thế nào gan lớn như ? Thật là cái gì cũng dám đưa miệng!
Nàng cũng cầm lên một hạt: "Ta cũng thử xem."
Cứ thử xem , lỡ hiệu quả thì ?
Một hạt bã đậu trôi xuống bụng, xe lừa, hai chị dâu em chồng cùng tròn mắt , Lục Tư Ninh nhăn đôi mày nhỏ, phân tích hương vị trong miệng.
"Tẩu tẩu, hạt đậu hình như hỏng ."
Tống Minh Diên, luôn cẩn thận chuẩn sẵn thuốc giải độc, khỏi ngẩn : "..."
"Không hỏng , là dược tính phát tác chậm đấy. Có ăn sẽ thấy tác dụng ngay, cũng chờ dăm ba bữa mới hiệu quả."
Nàng xoa nhẹ hạt đậu trong tay, trầm tư suy nghĩ.
Nếu tác dụng yếu kém như , nếu thể phát tác ngay thì bao.
Tống Minh Diên nghĩ đến mảnh đất linh thổ trong gian của , vốn các linh thực khi trồng ở đó đều dược tính gia tăng ít. Không nếu gieo hạt bã đậu liệu thể cải thiện ?
Nghĩ là , nàng liền gieo hạt bã đậu đó, dùng linh lực trong gian để thúc đẩy quá trình sinh trưởng. Chẳng mấy chốc, cây xanh liền mọc đầy những quả bã đậu màu nâu chín mọng.
Nàng thu hoạch một ít, so sánh , thấy chúng lớn hơn hạt đậu bình thường, hình dáng tròn đều và chắc hạt hơn, ngoài khác biệt nhiều.
Lúc , nàng xung quanh đoàn phạm nhân, ánh mắt quét một vòng, dừng Lục nhị lão gia, khoé môi khẽ nhếch, quyết định chọn ông chuột bạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-106.html.]
Từ cách xa, nàng canh đúng thời cơ, dùng một chút lực b.ắ.n viên ba đậu thẳng tới.
Lục nhị lão gia đang hai đứa cháu nâng đỡ, kêu rên đau đớn mở miệng thì đột nhiên hạt bã đậu liền bay thẳng miệng, ông nuốt xuống theo phản xạ mà .
"Khụ khụ—"
Cái gì ? Ông nuốt thứ gì?
Mặt Lục nhị lão gia tái mét như ăn phân, bụng đột nhiên quặn đau, sắc mặt đỏ bừng, chịu nổi cảm giác nghẹn trong bụng khiến gân xanh trán ông nổi lên.
"Ta... Ta... Dừng ... Dừng !"
"Phốc phốc—— phốc ——"
Âm thanh vang lớn, mặc dù cách khá xa, Tống Minh Diên vẫn rõ.
Nàng sửng sốt, ngơ ngác Lục Tư Ninh cũng đang mở to mắt đầy kinh hãi, cả hai chút do dự đều nhanh chóng nuốt thuốc giải độc chuẩn sẵn.
Mẹ nó, cái quả thực dọa quá!
Ngay khi mùi hôi bốc lên, bộ những xung quanh Lục nhị lão gia đều rùng , nhăn mặt bịt mũi, vội vàng lùi xa ông cả một trượng.
Trước mắt bao ! Ông thế mà kéo quần phóng uế!
Lục nhị lão gia run rẩy đôi môi, cảm nhận rõ ràng phần đáy quần ướt đẫm và mùi hôi nồng nặc lan tỏa, như hủy chút tự tôn cuối cùng của tuổi già, hận thể từng xuất hiện thế gian .
Có c.h.ế.t cũng , còn hơn là đối mặt với loại tình cảnh hổ đến nghẹt thở, tuyệt vọng đến cùng cực .
"Phốc phốc——"
Âm thanh vang lên từng hồi, xung quanh ông đầy khinh bỉ, ghê tởm, còn ông thì như lăng trì tinh thần, bộ đội ngũ lưu đày cũng vì mà ngừng .
DTV
"Xì! Lão già hổ, kéo ngay mặt còn tính, đường lưu đày còn bẩn thỉu như thế." Lục lão phu nhân vẻ mặt ghét bỏ .
Người xung quanh lập tức che mũi lùi , đồng loạt thúc giục xe lừa nhanh chóng chở Lục lão phu nhân và các tiểu bảo bối rời : "Đi mau, chớ để lão già đó ô nhiễm khí, chỉ cần ngửi một ngụm cơm chiều cũng mất cả ngon!"
Tống Minh Diên cũng ngờ rằng hạt ba đậu cải tiến uy lực lớn đến thế, may là nàng cho Lưu thị và những khác ăn , nếu một đoạn đường chỉ e là đả thương địch một ngàn nhưng tổn hại cũng đến tám trăm.
Lục Tư Ninh nhăn cái mũi nhỏ , tỏ vẻ ngửi thấy.