Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-06-29 11:55:20
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nên Diên Diên lừa gạt một kẻ giám thị ngầm chẳng có gì là không thể.

Nghĩ như vậy, họ dần bình tĩnh trở lại.

Không còn lo lắng bị phát hiện, Tống Minh Diên lập tức bày ra một chiếc bàn vuông, đặt từng bộ chén đĩa, đũa, thậm chí cả món khai vị và trà bánh tiêu thực sau bữa ăn.

Cuối cùng, nàng lấy thêm vài loại trái cây từ không gian riêng.

Những trái cây này đều là do nàng tự trồng trong không gian, giống cây tươi ngon từ hoàng cung. Nhờ được tẩm bổ bằng linh khí, cây trái lớn nhanh như thổi.

Ngoài cây trái, nàng còn trồng rau xanh trong một góc nhỏ, chỉ trong hai ngày đã nảy mầm, không sâu bệnh lại xanh tốt lạ thường.

Bữa cơm tối nay vô cùng phong phú, khiến người ta suýt lầm tưởng mình đang ở tửu lầu chứ không phải nhà giam.

Có cả canh dê nấu với dạ dày heo, tổ yến, vây cá...

Ngay cả tửu lầu cũng chưa chắc có những món thịnh soạn thế này!

Hạnh Nhi kinh ngạc đến ngây người.

Nàng ấy đã biết tiểu thư hay lén bổ dưỡng cho mọi người, nào là trứng gà hết đợt này đến đợt khác, cá cũng vậy. Dường như thế nào cũng không ăn hết được.

Nhưng hôm nay chứng kiến cảnh tượng này, Hạnh Nhi cảm thấy choáng ngợp.

Nàng ấy thầm nghĩ, chẳng lẽ hôm ấy, khi bị giam trong nhà kho lạnh lẽo, mình đã c.h.ế.t rồi sao? Giờ đây là cảnh giới sau khi chết?

Nhưng nếu là sau khi chết, thì chắc chắn tiểu thư cũng sẽ có mặt cùng nàng ấy chứ.

Đang ngơ ngẩn, Hạnh Nhi chợt sững sờ khi nhìn thấy thứ gì đó trên tóc của Tống Minh Diên.

Nàng ấy kinh ngạc nhận ra vật trang sức hình con bướm trên tóc của nàng bỗng nhiên phát ra ánh sáng nhẹ nhàng, mỗi lúc càng rực rỡ hơn, trông lung linh đẹp mắt.

Hạnh Nhi tròn mắt ngạc nhiên, run run chỉ vào con bướm ấy, giọng lắp bắp: "Cô nương... trên đầu ngươi... con bướm..."

Dáng vẻ nàng ấy ngây ngốc: "Hình như... còn sống."

DTV

Hạnh Nhi quả thật khó tin vào mắt mình, mọi người cũng đồng loạt quay lại nhìn theo hướng nàng chỉ.

Con bướm nhẹ nhàng vẫy cánh, tựa như có chút e thẹn, từ từ bay về phía sau Tống Minh Diên, che khuất nửa tầm nhìn của nàng ấy.

"Oa, con bướm đẹp quá!" Lục Tư Ninh kinh ngạc thốt lên.

Thấy bướm lẩn trốn, tiểu cô nương nhanh chóng chạy đến phía sau tẩu tẩu, đôi má phúng phính dí sát lại, đôi mắt đen láy trong veo hiếu kỳ nhìn chăm chăm vào nó.

Cô bé chưa từng thấy loài bướm nào đẹp như vậy, quả thật vượt xa bất kỳ con bướm nào từng gặp!

Biết đứa trẻ trước mắt là người A Diên yêu thích, linh điệp khẽ cong đôi râu, chạm nhẹ vào gương mặt phúng phính mềm mại đang ghé sát lại, sau đó từ từ rời ra.

Mắt Ninh Ninh lập tức sáng rỡ: "Oa-"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-134.html.]

Cô bé giơ ngón tay lên, muốn chạm vào sinh vật phát sáng này, nhưng lại sợ làm hỏng nó.

"Đây là bằng hữu của ta, A Nghiên." Tống Minh Diên cười giới thiệu.

A Nghiên có hạn chế lớn nên không thể xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng việc giới thiệu nàng ấy cho người thân cận vẫn là điều có thể làm.

Biết Tống Ngọc Nghiên rất quan trọng với Hạnh Nhi, nàng không giấu diếm mà nói thẳng: "Đây cũng chính là người mà ngươi hằng mong muốn được gặp."

Người mà nàng ấy mong muốn gặp nhất ư?

Hạnh Nhi ngơ ngác, như khó mà tin nổi giấc mộng này thành hiện thực, nàng ấy run run môi, từ từ đứng dậy: "Tiểu thư?"

"Đúng, là nàng ấy."

Nhận được câu trả lời chắc chắn, Hạnh Nhi lập tức đỏ hoe đôi mắt, quả thật là tiểu thư!

Nàng ấy thật sự đã c.h.ế.t rồi sao? Bằng không sao lại có thể gặp tiểu thư?

Nếu là người khác nói, Hạnh Nhi có lẽ sẽ nghi ngờ, nhưng đây là lời Tống Minh Diên nói, nàng ấy không chút đắn đo mà tin tưởng.

"Ta có thể chạm vào nó chứ?" Hạnh Nhi cắn răng, cố nén cảm xúc.

Tống Minh Diên mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên."

Sau mấy ngày dưỡng sức, linh thể của Tống Ngọc Nghiên đã vững vàng hơn nhiều, không còn mỏng manh như lúc đầu.

Hạnh Nhi còn chưa kịp đưa tay, linh điệp đã bay đến đậu trên tay nàng ấy, thân mật cọ cọ vào lòng bàn tay nàng ấy.

Động tác thân quen này khiến Hạnh Nhi vui mừng rơi lệ.

Nàng ấy chợt nhớ lại chiều hôm đó, khi Tống Minh Diên báo tin cho nàng ấy trong rừng.

Lúc đó, Tống Minh Diên chưa mang theo con bướm này, sáng hôm sau nó mới xuất hiện trên tóc nàng, nàng ấy còn từng xuýt xoa vì vẻ đẹp của nó.

Thì ra đêm đó, Tống Minh Diên đã đưa linh điệp về.

Trước đây, vô số lần bị đánh đến sống dở c.h.ế.t dở, nàng ấy luôn nguyện cầu có người đưa nàng ấy và tiểu thư thoát khỏi khổ ải.

Thật không ngờ có một vị thần nghe thấy.

Từ nay, Hạnh Nhi nguyện trở thành tín đồ trung thành nhất của Tống Minh Diên!

Nếu biết Hạnh Nhi nghĩ như vậy, Tống Minh Diên hẳn sẽ bật cười.

"Ăn cơm thôi, bằng không đồ ăn nguội cả, sau này vẫn còn nhiều thời gian."

"Dạ."

Lục lão phu nhân thực ra đã nhận ra điều khác lạ từ cách xưng hô của Hạnh Nhi với Tống Minh Diên mấy ngày nay.

Loading...