Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-06-29 11:55:41
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có kẻ đã đột nhập, đánh vi thần hôn mê rồi dọn trống cả Thái Y Viện cùng Ngự Dược Phòng!"

"Toàn bộ dược liệu và thuốc thang đều không còn, y thư sách cổ cũng bị lấy đi, trong ngoài chỉ còn bốn bức tường, ngay cả một cây ngân châm cũng không còn!"

Thuận An Đế giận dữ quát: "Ngươi ha ha ha ngươi vừa nói cái gì!"

Thái y run sợ thưa: "Hoàng Thượng, vi thần tuyệt không dám giấu giếm, Thái Y Viện quả thật đã bị dọn sạch. Theo vi thần thấy, tình trạng ngài lúc này trông như trúng độc, có thể là loại bột phấn khiến người ta cười không dứt, bệnh trạng của ngài hiện tại đúng là giống hệt."

"Nếu có thuốc, vi thần có thể kê một đơn giảm bớt triệu chứng, nhưng hiện giờ toàn bộ dược liệu trong Thái Y Viện đều đã mất, vi thần dù có là thần y cũng đành bó tay chịu thua, không thể cứu chữa cho bệ hạ được!"

Không có thuốc, ngay cả nồi bếp cũng bị dọn sạch, hắn thật sự hết cách.

Thái y nghe tiếng cười rợn người của Thuận An đế mà lòng cay đắng xen lẫn hoảng loạn, chỉ cảm thấy cả đời ngắn ngủi này có lẽ sắp kết thúc tại đây.

Thái Y Viện bị trộm sạch, hắn là người trực đêm không thể thoái thác trách nhiệm, nhưng đến cả bóng dáng kẻ trộm hắn cũng chưa thấy, chuyện này quả thật không thể nói là thiếu trách nhiệm mà là quá đỗi kinh hoàng.

Vừa nghĩ đến đây, thái giám bên cạnh cũng phịch một tiếng quỳ xuống, thấp thỏm bẩm báo: "Hoàng... Hoàng Thượng, kẻ trộm không chỉ dọn sạch Thái Y Viện, Ngự Thiện Phòng cũng bị hắn dọn không còn gì. Phía dưới báo lên, chuồng súc vật và năm phường đều bị lấy sạch, trống không như bị cuốn sạch cỏ cây!"

"Ha ha ha ha!"

Thuận An đế nghẹn một ngụm m.á.u trong họng, tức đến suýt hộc máu, nhưng lại không kiềm chế nổi tiếng cười khàn khàn tràn ra không dứt.

Cơn giận làm cho đầu lão ta đau như búa bổ, hận không thể lôi tên ác tặc kia ra mà xé xác, thật quá tức cười!

Trộm một lần thì thôi, hắn lại dám cả gan quay lại lần thứ hai!

Đây là sự khiêu khích trắng trợn!

Còn dám động trên đầu thái tuế nhiều lần như vậy, thật sự nghĩ lão ta không làm gì được hắn sao?

DTV

"Ha ha ha truyền cấm quân thống lĩnh ha ha ha đến gặp trẫm!"

Từng chữ như được nhả ra từ kẽ răng, hàm chứa ý vị nghiến răng nghiến lợi và cơn giận sâu đậm, không chút nào che giấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-143.html.]

Lúc này khắp hoàng cung nơi nơi bị trộm, cấm quân thống lĩnh bận đến sứt đầu mẻ trán, vừa tổ chức người phong tỏa các cửa cung, vừa an bài cung thủ sẵn sàng chờ lệnh.

Lại còn dẫn cấm quân điều tra dấu vết kẻ trộm để lại, nhưng ngoại trừ vài sọt củ cải, hắn chẳng thu hoạch được gì.

Vừa lúc hắn đang vội vàng chạy đến hội báo tình hình thì nghe được thánh chỉ, liền lập tức bước vào tẩm cung.

"Hoàng Thượng!"

Vẻ mặt hắn nghiêm trọng, còn chưa kịp báo cáo tình hình đồ đạc trong hoàng cung đã bị trộm sạch thì đã nghe Thuận An Đế vừa cười vừa nghiến răng ra lệnh: "Cho trẫm phong tỏa toàn thành ha ha ha, không một con ruồi bọ ha ha ha cũng đừng mong bay ra! Ngoài ra ha ha ha trẫm muốn lệnh truy nã tên ác tặc này ha ha ha trải khắp phố lớn ngõ nhỏ!"

Lão ta vừa tức vừa cười: "Tiền thưởng truy nã cũng tăng lên gấp ba cho trẫm, ha ha ha ai bắt được tên cẩu tặc kia, trẫm sẽ thân phong hắn làm Vạn Hộ hầu!"

"Chỉ cần có thể bắt được, trẫm sẽ đáp ứng bất kỳ điều kiện gì hắn yêu cầu!"

Tiếng cười của Thuận An đế càng lúc càng lớn, nhưng trong lòng lửa giận cũng bốc cao theo từng tiếng cười, cơn giận dữ đến mức gần như mất cả lý trí.

Thống lĩnh cấm quân nghĩ đến việc mình sắp phải bẩm báo, trán liền ướt đẫm mồ hôi lạnh giữa mùa đông.

"Hoàng Thượng bớt giận! Hạ thần có việc cực kỳ quan trọng phải bẩm báo!"

Hắn không kịp lo lắng đến tình trạng của Thuận An đế, đầu óc rối bời, sắc mặt tái nhợt.

Có thể ngồi vào vị trí thống lĩnh cấm quân, tự nhiên không chỉ cần vũ lực mà còn phải có tâm trí vững vàng. Hiện tại, vị thống lĩnh cấm quân này là do chính Thuận An đế đích thân bồi dưỡng và lựa chọn, đủ để thấy tâm lý hắn vốn phải rất kiên định.

Nhìn vẻ mặt hoảng loạn của thống lĩnh, trong lòng Thuận An đế bất giác dấy lên một dự cảm không lành, loại cảm giác này còn vượt qua cơn nóng giận đang bừng lên trong người.

Lão ta phất tay cho lui tất cả những người hầu trong tẩm cung, cố nén cơn giận, cất giọng nặng nề: "Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?"

"Hoàng Thượng."

Thống lĩnh cấm quân quỳ xuống một gối, không dám ngẩng đầu lên, liều mình thưa: "Toàn bộ đồ vật trong hoàng cung, từ Ngự Thư Phòng, Tàng Kinh Các, Kim

Loan Điện, thậm chí đến cung Loan Phượng của Hoàng Hậu nương nương và Thọ An Cung của Thái Hậu nương nương, tất cả đều đã bị trộm sạch!"

"Các cung từ nương nương đến tam đẳng cung nữ đều chẳng còn lại một vật, y hệt như tẩm cung của Hoàng Thượng, một món cũng không lưu."

Loading...