Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-06-29 11:56:07
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Minh Diên lập tức đáp: "Được, vậy chúng ta cần bắt đầu trị liệu ngay. Việc này càng sớm càng tốt, ngươi cần mau chóng có thai để thời gian phù hợp."

Nhìn vẻ mặt quyết tâm của Lục Uyển Trinh, Tống Minh Diên đoán nàng ấy đã chọn được người thích hợp. Dù chưa biết là ai, nhưng không sớm thì muộn nàng cũng sẽ biết.

Tống Minh Diên đưa chén thuốc đã sắc sẵn cho Lục Uyển Trinh, ngoài ra nàng còn đưa cho nàng ấy thêm một lọ linh dược giúp phục hồi cơ thể: "Loại thuốc viên này mỗi ngày dùng hai viên, không quá ba ngày cơ thể ngươi sẽ hồi phục."

"Ngoài ra, trước khi hành sự nhớ dùng một viên, có thể tăng khả năng thụ thai, thậm chí còn bảo đảm sẽ sinh được con trai."

Dược hiệu kỳ diệu đến mức khiến cả Lục Uyển Trinh lẫn Dương ma ma không khỏi kinh ngạc. Trên đời này mà có loại thuốc thần kỳ thế này, ai nghe thấy mà chẳng phát điên!

Cả hai đều vô cùng phấn khởi, nếu như trước đây kế hoạch còn có đôi phần lỗ hổng, thì nay nhờ có linh dược, mọi thứ càng trở nên hoàn hảo.

"Đa tạ A Diên cô nương!"

Với Dương ma ma, sau khi nghe rằng bệnh vô sinh của Lục Uyển Trinh còn có khả năng chữa khỏi, bà ấy cảm thấy không niềm vui nào sánh nổi lúc này.

Đối với bà ấy, chỉ cần nương nương có thể sinh con, chuyện cẩu hoàng đế cũng chẳng còn quan trọng. Có huyết mạch Lục gia, đứa bé ấy chính là tiểu chủ tử của bà ấy.

Cẩn thận cất giữ thuốc viên, Dương ma ma vui mừng nhớ ra tin tức vừa nghe được hôm nay, liền cười nói: "Nương nương chưa biết chuyện này, lão nô hôm nay ra ngoài đã nghe được một tin vô cùng hả dạ."

Từ khi dọn vào lãnh cung, Dương ma ma chưa từng được vui vẻ thế này. Giờ đây nỗi lo lắng đã giảm, gương mặt bà ấy rạng rỡ hơn bao giờ hết.

"Ô? Chuyện gì vậy?" Lục Uyển. Trinh xoa xoa khóe miệng dính chút thuốc, hứng thú hỏi.

Ma ma là người thân cận bên cạnh nàng ấy, hiếm khi thấy bà ấy rạng rỡ như vậy.

"Lão nô hôm nay ra ngoài, nghe nói hoàng cung đang bị dọn dẹp sạch sẽ rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-154.html.]

Dương ma ma thật sự rất cao hứng, trên khuôn mặt già nua không giấu được vẻ hân hoan, nếu không vì điều kiện không cho phép, bà ấy đã muốn đốt vài xâu pháo mà ăn mừng rồi.

"Cẩu Hoàng đế, ngươi cũng có ngày hôm nay!" Bà ấy hạ giọng thì thầm, vẻ mặt không giấu được phấn khích.

"Nghe đồn đêm qua tặc nhân xâm nhập, trộm đến hai lần, ngay cả long sàng và long ỷ cũng không thấy đâu. Sáng nay lâm triều, cẩu Hoàng đế đành phải đứng mà xử sự. Đã tạo nhiều nghiệt như thế, ngay cả ông trời cũng chẳng muốn để yên mà!"

Lục Uyển Trinh nghe vậy liền sững người. Lần cung đình bị trộm ấy lại xảy ra ngay sau khi nàng ấy bị biếm vào lãnh cung, không ngờ bảy tám ngày sau lại có người đột nhập lần nữa.

"Này là thần thánh phương nào mà dám cả gan dọn sạch hoàng cung?" Lục Uyển Trinh tựa người vào đầu giường, khóe miệng nở nụ cười thích thú."Trộm thật là hay! Chỉ tiếc không biết là ai làm, nếu có thể dọn luôn mấy mỏ vàng được trọng binh canh giữ kia thì càng tốt."

"Mỏ vàng?" Tống Minh Diên lập tức nhìn sang Lục Uyển Trinh, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ: "Nơi nào có mỏ vàng? Cẩu Hoàng đế còn sở hữu cả mỏ vàng sao?"

"Đến nước này, không thể không đổi ngôi vị, phải không?" Lục Uyển Trinh cười nhạt."Cụ thể ở đâu ta cũng không biết, ta chưa bao giờ được phép vào Ngự Thư Phòng của hắn. Hắn đề phòng Lục gia đến tận răng, nên việc cơ mật như thế cũng không đời nào cho ta hay biết."

Việc này nàng ấy chỉ tình cờ nghe lỏm được. Nghĩ lại những ngày tháng bị bó buộc trong cung, Lục Uyển Trinh không khỏi tiếc nuối. Đã cam lòng làm con chim hoàng yến trong lồng, nay nghĩ lại chỉ thấy hận mình không sáng suốt, chấp nhận vì tình yêu hư ảo mà mờ mắt.

Lục Uyển Trinh âm thầm trách bản thân, càng nghĩ càng bực tức, cổ họng ngứa ngáy, phải quay đi ho khan vài tiếng.

Thấy vậy, Dương ma ma vội vàng đến giúp nàng ấy thuận khí.

DTV

Nếu không biết chuyện thì thôi, đã biết rồi, làm sao Tống Minh Diên lại để cho cẩu Hoàng đế vận chuyển vàng về hoàng cung dễ dàng như thế?

Nàng vất vả dọn dẹp hoàng cung chỉ mong khiến cẩu Hoàng đế phải khốn đốn, ngừng ngay việc tiêu xài xa xỉ kia. Tấm lòng khổ sở, sao có thể dễ dàng bỏ qua?

Tống Minh Diên khẽ nhếch môi cười, nếu có thể dọn sạch mỏ vàng của cẩu Hoàng đế, không g.i.ế.c được lão ta thì ít nhất cũng phải khiến lão ta tức chết!

"Thật là đáng tiếc." Nàng ấy thở dài nói: "Là lỗi của ta, lúc trước là ta quá hồ đồ."

Cũng chẳng phải hồ đồ một chút. Nàng ấy đường đường là đại tiểu thư phủ Trấn Quốc tướng quân, cha nương đều là đại tướng lẫy lừng, trên có năm ca ca uy phong lẫm liệt, ai ai cũng tiền đồ rộng mở. Lục Uyển Trinh được nâng niu như châu ngọc, muốn gia thế có gia thế, muốn nhan sắc có nhan sắc, đâu có thiếu các thanh niên tài tuấn để nàng ấy lựa chọn?

Loading...