Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-06-30 10:06:23
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh Hải liền nói: "Người của chúng ta đều đã nhận lệnh tiềm phục, hiện nay chỉ còn thuộc hạ và Trường Vân bảo hộ ngài. Cẩu hoàng đế vẫn luôn ôm mộng diệt trừ Lục gia, nếu lúc này chúng ta rời đi, e là sẽ xảy ra biến cố bất ngờ. Chủ tử, không bằng để Trường Vân ở lại."

"Không cần, có thiếu phu nhân ở đây rồi, các ngươi cứ yên tâm." Lục Bùi Phong cự tuyệt đề nghị, khoanh tay bước vài bước, ánh mắt đăm chiêu: "Nếu cẩu hoàng đế đã phái người Tống gia đến, thì trong thời gian ngắn sẽ không có thêm động thái gì đâu. Có chăng cũng chỉ là vài trò hề nho nhỏ mà thôi, tuyệt đối không dám công khai phục kích chúng ta như trước."

Hắn quay lại, chăm chú nhìn hai người nói: "Vậy nên, hiện giờ chính là lúc thích hợp nhất để các ngươi hành động."

Nghe vậy, Thanh Hải và Trường Vân không lên tiếng. Nghĩ đến võ lực mạnh mẽ của thiếu phu nhân, họ đành ngậm ngùi, nhận ra rằng sự có mặt của mình chỉ là thừa thãi. Rốt cuộc, khi thiếu phu nhân không cho phép thì không ai có thể đoạt được công lao của nàng, ngay cả chủ tử cũng luôn nhường nàng.

DTV

Lục Bùi Phong nhìn hai người, trong lòng thoáng chút tiếc nuối, giá như có thể cho bốn tên nhóc nhà mình đi theo họ luôn thì tốt rồi. Hắn lấy ra một tờ danh sách đã chuẩn bị từ trước, dặn dò: "Các ngươi hãy tra xét từng người một trên danh sách này, tìm ra kẻ đã hạ độc thủ với Lục gia trước khi chúng ta bị lưu đày."

Danh sách này là do Lục Bùi Phong cân nhắc kỹ càng mới định ra, ghi lại những kẻ thù của phủ Ninh Quốc công và Lục gia, cùng những thành viên hoàng tộc có động cơ và hành vi đáng ngờ.

"Từ khi biết chuyện bị hạ độc, ta đã suy nghĩ về danh sách này. Những kẻ thù địch công khai không đáng sợ bằng loài rắn độc ẩn nấp trong bóng tối. Nếu không nhổ cỏ tận gốc, hậu hoạ sẽ khôn lường. Hiện giờ cẩu hoàng đế luôn nhòm ngó, các ngươi nhất định phải hành sự cẩn trọng."

"Chúng thuộc hạ đã rõ."

Biết chuyện này vô cùng quan trọng, Thanh Hải và Trường Vân không trì hoãn thêm, nhận lấy danh sách rồi lập tức rời đi.

Lục Bùi Phong đứng lặng tại chỗ một lát, rồi xoay người trở về trạm dịch.

Trong viện.

Các món ngon lần lượt được Lục lão phu nhân đích thân chế biến, sau đó được Lục Nhị phu nhân tỉ mỉ bày biện, các vị phu nhân khác giúp bưng lên bàn.

Nhóm quan sai gom góp một ít bạc vụn, thuê được vài chiếc bàn và ghế dài, bày biện ở giữa sân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-226.html.]

Sợ buổi tối dùng bữa không đủ ánh sáng, trên mỗi bàn còn đặt thêm một ngọn đèn.

Rõ ràng là tình cảnh đau khổ trong chuyến lưu đày, nhưng không khí náo nhiệt, bận rộn của mọi người lại vô tình mang đến vài phần ấm áp.

Lục lão phu nhân tự tay xào nấu năm món chính, mỗi bàn đều có một đĩa lớn. Dù bận rộn cả một hồi lâu nhưng bà chẳng thấy mệt mỏi chút nào.

Dạo gần đây, nhờ uống loại nước đặc biệt mà Diên Diên chuẩn bị cho, tinh thần lão phu nhân phấn chấn hẳn, không còn đau eo mỏi lưng, giấc ngủ cũng tốt hơn, cứ như trẻ lại mười mấy tuổi.

Diên Diên mỗi ngày đều lấy thứ nước thần kỳ kia cho cả nhà dùng, lão phu nhân thì lại lo sợ nàng tốn kém, cứ thấp thỏm khuyên bảo: "Ngoan nào, chúng ta tiết kiệm một chút."

"Không sao, loại nước này mỗi ngày đều có thêm, nếu không uống hết cũng lãng phí." Tống Minh Diên nhẹ nhàng đặt bình nước vào tay lão phu nhân.

Trong không gian, mỗi ngày đều có thể thu thập linh sương mới đọng trên lá linh thực, chỉ cần nàng dùng một ý niệm là đã có thể thu thập đầy bình. Loại linh sương này giúp cải thiện thể chất, xua tan mệt nhọc, uống đều đặn rất có ích cho sức khỏe.

Tống Minh Diên còn dự định sẽ tích trữ nhiều hơn, đến khi xây dựng đội quân riêng sẽ đào vài cái giếng trên giáo trường rồi đổ linh sương vào, tận dụng triệt để.

Đến lúc đó, với mười vạn binh mã dũng mãnh, việc đập tan thế lực của tên cẩu hoàng đế chẳng phải là điều viển vông.

Lão phu nhân nghe Diên Diên nói vậy mới yên tâm, uống vài ngụm cho đỡ khát rồi kéo tay nàng: "Đi thôi! Cùng nãi nãi dùng bữa nào. Nãi nãi vừa nấu món chân giò hầm dấm, nhất định con sẽ thích."

Cái tên tiểu tử Lục Bùi Phong kia cứ tưởng học được dăm ba món là đoạt được quyền trưởng quản bếp núc của ta sao, hừ! Còn lâu! Nãi nãi ta đây không chỉ có món chân giò hầm dấm, mà còn có khoai tây xào dấm, thịt lợn kho dấm đường, trứng vịt om mơ chua nữa kia!

Vừa bước vào sân, Lục Bùi Phong ngẩn người: ... Có lẽ ta nên chọn lúc khác để rời đi mới phải.

Bên kia bức tường, người Tống gia đều đang co ro run rẩy, rúc vào chân tường, từ xa đã ngửi thấy mùi thơm nồng nàn tỏa ra, bụng đói đến kêu réo không ngừng.

Có kẻ len lén nhìn qua đống cỏ khô, chỉ thấy mùi thơm ngào ngạt từ món chân giò hầm dấm chua ngọt, nước canh trắng ngần sánh quyện cùng củ mài mềm ngọt, và cơm trắng dẻo thơm lan toả, khiến lòng người xốn xang.

Loading...