Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-07-01 22:58:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Bùi Phong gật đầu đồng ý: "Được."

Hắn không điều khiển xe lừa vào đại lộ, mà rẽ vào một con hẻm nhỏ. Đi vòng qua những lối nhỏ ngoằn ngoèo, hắn dừng lại trước một căn tiểu viện kín đáo.

DTV

Tống Minh Diên không hỏi làm sao hắn tìm được nơi này, nàng hiểu rằng dù ở nơi không có linh lực, trí tuệ của con người vẫn vô cùng đáng nể.

Nhảy xuống xe lừa, nàng bước tới, khẽ gõ cửa viện. Một thanh niên ló đầu ra từ khe cửa hẹp, ánh mắt cảnh giác nhìn qua hai người. Trên khuôn mặt còn ngây thơ của hắn, chỉ thoáng hiện lên chút nghi ngại, rồi lại giả vờ ngây ngô: "Các vị tìm ai?"

Lục Bùi Phong ung dung đáp: "Bàng Lục."

Thanh niên kia nghe nhắc đến cái tên "Bàng Lục" trong mắt lóe lên một tia cảnh giác nhưng nhanh chóng che giấu, tiếp tục tỏ ra không hiểu: "Chỗ này không có ai họ Bàng, các ngươi nhầm chỗ rồi."

Lục Bùi Phong bình tĩnh nói tiếp: "Vậy ta tìm Thuận Tử."

Thanh niên nghe đến đây, mới mở cửa mời bọn họ vào. Đợi hai người vào trong, hắn mới cẩn thận đóng cửa lại rồi quỳ một gối xuống, kính cẩn nói: "Thuộc hạ Mộc Kim Ngân, bái kiến chủ tử."

Mặc dù Mộc Kim Ngân chưa gặp qua Lục Bùi Phong, nhưng đã được Bàng Lục dặn trước, nên vẫn có thể đoán ra thân phận của người trước mặt. Hắn quay sang hướng Tống Minh Diên, cung kính hành lễ: "Bái kiến thiếu phu nhân."

Lục Bùi Phong gật đầu hài lòng, cảm thấy ánh mắt Bàng Lục chọn người không tệ, tiểu tử này quả là đáng tin cậy.

"Bàng Lục đâu? Những việc ta dặn dò hắn, đã thực hiện đến đâu rồi?"

Mộc Kim Ngân nghiêm túc bẩm báo: "Bẩm chủ tử, Lục ca vừa nhận được tin từ Vĩnh Xương, người bên kia sau khi bị truy đuổi đã tiến về phía huyện Tuyên Lương. Một canh giờ trước, Lục ca đã dẫn người tới tiếp ứng, hiện tại vẫn chưa có tin tức báo về."

Nghe xong, Tống Minh Diên vội hỏi: "Bọn họ đi về hướng nào?"

"Phía Đông Nam."

Vừa nghe xong, Tống Minh Diên lập tức kéo Lục Bùi Phong theo, tìm một góc khuất, nàng lập tức thi triển thuật thuấn di, mang hắn dịch chuyển theo hướng Đông Nam đến bờ sông Tuyên Lương.

Dòng sông Tuyên Lương vẫn lặng lẽ trôi, gió nhẹ thoảng qua mặt nước, vài con thuyền nhỏ lững lờ trên sông, dưới ánh mặt trời đông rực rỡ, sóng nước lấp lánh tựa mộng cảnh.

Nhưng Tống Minh Diên không có lòng dạ nào để ngắm cảnh. Vừa đến bờ sông, nàng lập tức thả thần thức ra tìm kiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-271.html.]

"Ở bờ bên kia, trên hòn đảo." Nàng nói.

Lục Bùi Phong còn chưa kịp mở miệng thì đã bị phu nhân của mình siết chặt eo, cả thân hình nhẹ bẫng, được nàng đưa bay vút qua mặt sông.

Lục Bùi Phong: "..."

Phu nhân thật mạnh mẽ.

Giờ phút này, nỗi lo lắng cho nhị đệ trong lòng hắn lập tức giảm đi không ít. A Diên quá cường hãn, cường hãn đến mức khiến hắn có ảo giác rằng ngay cả nhị đệ có chết, nàng cũng có thể cứu sống trở lại. Ngược lại, chính hắn chẳng khác nào "hiền thê" của nàng.

Chỉ trong khoảnh khắc, Tống Minh Diên đã đưa Lục Bùi Phong đến bờ bên kia.

Mùi m.á.u tanh theo gió sông phả tới, khiến hắn bất giác nhíu mày.

Hai người liếc nhìn nhau, nhanh chóng cùng sải bước tiến lên, khoảng cách càng gần, tiếng đao kiếm va nhau càng rõ ràng.

Giữa rừng cây, Bàng Lục nhìn huynh đệ mình từng người ngã xuống, hai mắt đỏ ngầu, gầm lên: "Hôm nay nếu không cứu được nhị công tử, ta thề c.h.ế.t tại đây, chứ chẳng còn mặt mũi nào về gặp thiếu tướng quân!"

"Xông lên! Vì nhị công tử báo thù! Vì các tướng quân Lục gia mà báo thù! Chém c.h.ế.t bọn chúng!"

Mắt Bàng Lục đỏ như máu, sau khi chặn lại một nhát đao, m.á.u tươi trào ra từ khóe miệng hắn, đôi mắt kiên nghị vẫn nhìn chằm chằm kẻ địch trước mặt.

Hắn gầm lớn một tiếng, dồn hết sức lực, ép chặt lưỡi đao lên cổ đối phương.

Ngay khi hắn thấy ánh sáng phản chiếu của thanh trường kiếm đang đ.â.m về phía mình, gương mặt bê bết m.á.u me vẫn chẳng xuất hiện chút d.a.o động nào. Nhưng lúc trường kiếm chỉ mới cắt qua lớp áo sau lưng hắn, đã bị một ngọn chuỷ thủ bay tới đánh bật khỏi tay kẻ địch.

Bàng Lục vốn đã sẵn sàng đón nhận cái chết, không ngờ lại thoát c.h.ế.t trong gang tấc. Hắn liếc mắt về hướng thanh chuỷ thủ vừa lao tới, chỉ thấy hai bóng người như hai đường kiếm sắc bén xẹt qua, nhanh chóng gia nhập vòng chiến.

"Chủ tử!" Bàng Lục ôm lấy vết thương đang chảy m.á.u không ngừng, trong lòng vui mừng khôn xiết.

Có Tống Minh Diên và Lục Bùi Phong cùng gia nhập, thế trận lập tức đảo chiều. Hai người như hai vị sát thần vô tình, thân ảnh phiêu dật giữa đám ảnh vệ mặc hắc y, không ngừng cướp đi sinh mạng đối thủ.

Lục Bùi Phong mặt mày lạnh lùng, sát khí lộ rõ, vung chân đá bay một kẻ xông lên với ý định hỏa công, đoạt lấy thanh đao của đối phương, kiếm chiêu gọn gàng không thừa một động tác, trong nháy mắt c.h.é.m đứt cổ họng kẻ địch.

Tống Minh Diên quan sát chiêu thức của hắn, lập tức học theo, dùng thủ pháp tương tự hạ gục một kẻ khác.

Loading...