Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-07-01 22:58:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chút dấu hiệu báo trước, bỗng nhiên một thân hình tóc tai rũ rượi bất ngờ nổi lên từ dưới nước, khiến hai cha con Lý Tiến Bảo giật mình hoảng hốt, hét toáng lên rồi ngã lăn xuống khoang thuyền với dáng vẻ chật vật.

Tống Minh Diên khẽ vuốt lại mái tóc ướt đẫm. Vốn dĩ nàng không định xuống nước, nhưng khi thấy Lục Bùi Xuyên, Tống Minh Diên còn phát hiện có người dường như đã nhìn thấy hắn trước nàng một bước, nên đành phải ra tay một cách nhanh chóng.

Dù sao cũng không thể để người khác vớt nhị đệ nhà mình đi được. Dù thế nào nàng cũng phải đem được người về, tạo cho cả nhà một niềm vui bất ngờ.

Bỏ mặc hai người trên thuyền đang run rẩy vì hoảng sợ, Tống Minh Diên xoay người lại, đặt tay lên lưng Lục Bùi Xuyên, vận linh lực giúp hắn đẩy nước sông ra khỏi phổi.

Nàng nhìn người trước mắt, cảm thấy dung mạo hắn khá tuấn tú, đường nét gương mặt mang vài phần thanh tú giống với mẫu thân hắn là Lục Đại phu nhân, khí chất lại ôn hoà, khác hẳn với vẻ lạnh lùng của huynh trưởng hắn. Hai huynh đệ này quả thực đã thừa hưởng hoàn mỹ nét đẹp của song thân, tuy mỗi người mang khí chất riêng, nhưng từng người đều hết sức tuấn mỹ. Cũng chẳng thể trách Lý Thanh Hà lại để ý đến hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Lục Bùi Xuyên còn đang nhắm chặt hai mắt, chỉ ho vài tiếng, từ từ lấy lại hơi thở. Gương mặt hắn tái nhợt yếu ớt, nhìn như sắp ngất đi bất cứ lúc nào.

Tống Minh Diên tiếp tục truyền linh lực giúp làm ấm cơ thể lạnh lẽo của hắn, thấy đôi môi tím tái dần dần khôi phục màu sắc vốn có, lúc này nàng mới đảo mắt nhìn về phía cha con Lý gia.

"Các ngươi là người nhà họ Lý?" Nàng hỏi.

Nói xong, nàng nhẹ nhàng nâng Lục Bùi Xuyên bay lên khỏi mặt nước, hạ xuống khoang thuyền. Chiếc thuyền vốn đang chòng chành liền ổn định lại ngay khi nàng đáp xuống.

Cha con Lý Tiến Bảo còn chưa kịp hoàn hồn vì kinh hãi, hoàn toàn không để ý tới sự thay đổi của con thuyền. Đến khi họ định thần lại, Tống Minh Diên đã mang người họ định cứu về đứng ngay đầu thuyền.

"Ngươi là ai?" Lý Thanh Hà tràn ngập cảnh giác, hỏi.

Vừa thấy rõ dung mạo đối phương, trong mắt Lý Thanh Hà liền hiện lên một tia kinh diễm, nhưng ngay lập tức, lòng nàng ta trỗi dậy cảm giác nguy cơ cùng địch ý mãnh liệt.

Nhìn thấy Lục Bùi Xuyên vẫn vô thức dựa vào người nữ nhân kia, cảm giác không vui trong lòng nàng ta càng thêm sâu sắc.

Nữ nhân này là ai? Trong giấc mộng, Lý Thanh Hà chưa từng thấy người này xuất hiện!

Tống Minh Diên cũng đã nhận ra Lý Thanh Hà, ánh mắt dừng lại trên người nàng ta: "Ngươi là Lý Thanh Hà?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-274.html.]

Theo cốt truyện, phụ thân của Lý Thanh Hà – Lý Tiến Bảo, mới là người vớt Lục Bùi Xuyên từ sông lên, mà nhà họ Lý chỉ có một nữ nhi, chính là Lý Thanh Hà, người trước mặt trông rất giống Lý Tiến Bảo, ngoài nàng ta ra, thì còn ai có thể là con gái ông ta chứ.

Nhưng tại sao nàng ta lại xuất hiện ở đây?

DTV

Lý Thanh Hà kinh ngạc, nhìn chằm chằm Tống Minh Diên, thận trọng hỏi lại: "Ngươi làm sao biết ta?"

Tống Minh Diên khẽ nhếch môi, nheo mắt lại, trong lòng cảm thấy may mắn như tìm được vàng giữa biển cát.

Đúng là Lý gia rồi!

Lý Tiến Bảo thấy người mình đã chờ mãi bị kẻ khác cướp mất, đâu thể ngồi yên được. Ngay từ khi nữ nhân kia vừa xuất hiện còn nói rõ tên họ người nhà mình, ông ta đã có lòng cẩn trọng, không muốn tạo thêm xung đột.

Đôi mắt tam giác lóe lên tia toan tính, ông ta khẽ cười nói: "Cô nương, đa tạ ngươi giúp đỡ, nhờ ngươi mà chúng ta mới cứu được người này lên. Giờ thì phiền cô nương hãy giao hắn lại cho chúng ta, chúng ta sẽ đưa hắn đến y quán. Ngươi một mình mang theo một đại nam nhân chỉ e không tiện, còn chúng ta thì có thuyền, có thể trở lại bờ ngay."

Nói xong, ông ta liền đưa tay định kéo người ra khỏi tay Tống Minh Diên, chẳng buồn hỏi xem nàng có đồng ý hay không.

Nếu là một cô nương lương thiện, làm chuyện nghĩa hiệp không cầu hồi báo thì vài lời ngon ngọt của Lý Tiến Bảo có thể đã đủ để lừa gạt, nhưng rõ ràng là lần này ông ta đã nhầm.

Khi Lý Tiến Bảo chưa kịp với tay qua, Tống Minh Diên đã thẳng chân đá ông ta ngã nhào xuống sông.

"Bùm!" Bọt nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

Nhìn ông ta chới với trong dòng nước, Tống Minh Diên bật cười: "Nếu ngươi đã thích giúp đỡ người khác như thế, vậy thì hãy dùng gương mặt to lớn của ngươi mà hút cạn nước sông đi, cho người khác đỡ phiền!"

"Khụ khụ khụ... Ngươi!" Lý Tiến Bảo hoảng hốt, không ngừng bị sặc nước, dùng tay chân vùng vẫy trong làn nước lạnh đến phát run.

Lý Thanh Hà sợ đến ngây người, không ngờ Tống Minh Diên lại thẳng chân đá người như vậy.

Nàng ta tức giận, nghiến răng quát lên: "Ngươi làm gì vậy! Chúng ta có ý tốt muốn giúp ngươi, sao ngươi có thể ngang ngược đá cha ta xuống sông!"

Loading...