Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-07-01 22:58:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến khoảng cách giữa hiện thực và giấc mộng, sự uất nghẹn và phẫn hận càng dâng cao trong lòng Lý Thanh Hà. Tất cả đều tại tiện nhân kia, nếu không phải vì tiện nhân đó, nàng ta đã có thể đưa Lục Bùi Xuyên về nhà rồi! Đâu đến nỗi phải chịu đựng sự nhục nhã này!

Việc gả vào nhà họ Vương làm thiếp là điều không thể, nàng ta nhất định phải tìm lại Lục Bùi Xuyên!

Lương thị liền vung tay tát thẳng vào mặt nàng ta, một âm thanh chát chúa vang lên, Lý Thanh Hà không kịp tránh, trên khuôn mặt tái nhợt lập tức hiện rõ năm dấu ngón tay đỏ rực.

"Ngươi dám cãi ta, không đi cũng phải đi! Hai ca ca của ngươi còn đang chờ tiền cưới vợ đó! Ngươi thử dám không đi xem!"

Lý Thanh Hà ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, trong lòng tối sầm, trong thoáng chốc thậm chí nàng ta còn muốn thẳng tay xử lý nữ nhân này.

Nghe nói Lục gia sắp bị lưu đày, chờ nàng ta vét sạch tiền bạc trong nhà, có thể đến nơi lưu đày để tìm Lục Bùi Xuyên. Nếu không tìm được hắn, nàng ta vẫn có thể trà trộn vào Lục gia nhờ vào những gì mình biết về hắn.

Gia đình này, nàng ta thật sự chịu đựng đủ rồi!

Trong đáy mắt Lý Thanh Hà hiện lên tia sắc lạnh, nàng ta đẩy mạnh Lương thị ngã xuống đất. Ngay khi vừa định cầm đồ vật ném về phía nữ nhân kia, bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền tới tiếng động.

Lương thị chưa kịp đứng dậy, mặt mũi đã tức giận đỏ bừng, hét lớn: "Đồ tiện nhân không biết sống chết! Dám đẩy ngã lão nương! Lão nương sinh ngươi, dưỡng ngươi, không đòi hiếu kính thì thôi, ngươi còn dám động thủ với lão nương! Xem hôm nay ta có đánh c.h.ế.t ngươi không!"

Vừa lúc Lý Đại và Lý Nhị bước vào cửa, đã thấy mẫu thân và muội muội đang giằng co, hai người liền vội vã chạy đến tách hai người họ ra.

"Nương, xin đừng đánh nữa! Muội muội ngày mai còn phải tới nhà họ Vương, nếu mặt mũi nàng bị hủy thì Vương lão gia không vừa mắt, biết phải làm sao đây!"

Lương thị hậm hực phỉ nhổ, cuối cùng buông tay, gằn giọng: "Trói chặt nó lại cho ta! Đừng để nó chạy trốn! Nhà họ Vương, dù muốn hay không, nó cũng phải đi!"

Vừa nghe Lương thị muốn trói mình lại, Lý Thanh Hà lập tức hoảng sợ. Nếu thật sự bị đưa vào nhà họ Vương, đời nàng ta coi như hoàn toàn chấm dứt! Không thể chần chừ, nàng ta bất ngờ đẩy Lý Nhị đang chắn ở cửa, xoay người chạy ra ngoài, vừa chạy vừa kêu lên:

"Cứu mạng! Cứu mạng! Có người muốn bức lương vi xướng! Mau cứu ta với!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-288.html.]

Lương thị tức giận đến mức trán đau nhức, hét lớn: "Bắt nó lại cho ta!"

Lý Đại và Lý Nhị không thể nào để Lý Thanh Hà chạy thoát, bởi bọn họ còn trông đợi nàng ta gả vào nhà họ Vương để lấy tiền. Nghe vừa dứt lời, cả hai liền lao theo nàng ta.

Tiếng động từ trong nhà rất nhanh đã thu hút mấy hộ lân cận. Lý Thanh Hà vừa chạy vừa la hét, rất nhanh nhận ra có đông người làng kéo tới xem. Trong lòng nàng ta vui mừng khôn xiết.

Càng đông người càng tốt, có đông người đứng ra, nàng ta không tin mẫu thân dám trói nàng ta ngay trước mặt họ để đưa nàng ta tới nhà họ Vương.

Đang giữa đám đông tìm kiếm sự giúp đỡ, ánh mắt nàng ta bỗng nhiên dừng lại trên một thân ảnh lạ lẫm nhưng toát lên vẻ tin cậy, không nghĩ ngợi nhiều, nàng ta liền chạy về phía đó.

"Công tử, cứu mạng!"

Một viên đá đột nhiên bay ra từ bên cạnh, trúng ngay vào đầu gối nàng ta. Lý Thanh Hà còn chưa chạy đến gần Lục Bùi Xuyên đã ngã sấp mặt xuống đất, đau đớn đến mức nước mắt trào ra, hai chiếc răng bị gãy rơi ra ngoài. Nàng ta nằm bất động trên đất, đau đến mức không thể cất tiếng.

DTV

Lục Bùi Xuyên lùi lại hai bước, đưa mắt nhìn về hướng viên đá vừa bay ra, liền thấy Tống Minh Diên đứng bên cạnh bức tường đá, lạnh lùng nhìn nữ nhân vừa ngã dưới chân hắn.

Theo bản năng, hắn lại lùi thêm hai bước, toàn thân chỉ thiếu nước viết rõ hai chữ "tránh xa". Đối diện với Lý Thanh Hà, hắn không khỏi run sợ, thầm nghĩ bản thân còn may mắn chưa bị nàng ta dẫm lên, huống chi kẻ to gan này lại dám đến cầu cứu hắn.

Đúng lúc này, Lục Bùi Phong vừa bê mâm cá bước ra, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng trước mắt. Ánh mắt hắn chuyển từ Lục Bùi Xuyên sang Lý Thanh Hà đang nằm sóng soài trên đất, rồi lại nhìn Tống Minh Diên với sắc mặt rõ ràng là không vui.

"Loảng xoảng" một tiếng, mâm cá trên tay hắn rơi xuống đất, hai chân hắn như bị đóng băng, không sao bước đi nổi, trong lòng có cảm giác khó thở đến cùng cực.

Vì cớ gì, A Diên lại căm ghét việc có nữ nhân khác cầu cứu nhị đệ đến vậy? Thậm chí không tiếc tự mình ra tay ngăn cản?

Lục Bùi Phong nắm chặt tay, lòng đầy hoảng loạn. Tuy không muốn tin, nhưng trong đầu hắn vẫn không sao ngừng nghĩ tới khả năng đó. Cảnh tượng trước mắt đánh sâu vào tâm khảm hắn, khiến hắn đau đớn không dứt.

Hắn không hiểu, A Diên mới tới đây vì lẽ gì mà phải nhắm vào một nữ nhân xa lạ chưa từng gặp. Chắc hẳn nữ nhân kia đã làm nàng tức giận.

Loading...