Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 330

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:18:05
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lời ngươi nói, trẫm sẽ suy xét. Thân thể ngươi vẫn chưa khỏe, lại còn bị lạnh, hãy về nghỉ ngơi dưỡng sức!"

Thấy không thể thu lợi gì từ Lý Huyền Anh, Thuận An Đế đành phất tay cho lui.

Giờ phút này, đầu óc Lý Huyền Anh quay cuồng, định bụng xin Thuận An Đế ban cho thái y và vài thang thuốc. Nhưng biết lúc này không phải là lúc thích hợp, hắn ta đành nhẫn nhịn cáo lui.

Tuy rằng chuyến đi lần này không nhận được bạc, nhưng cũng chẳng phải hoàn toàn vô ích. Hắn ta hiểu rõ tính tình phụ hoàng, đã đến mức này chắc chắn sẽ tìm đến Lý Huyền Mô mà mở lời.

Hắn ta không tốt đẹp, bọn họ cũng đừng mong sống yên ổn!

Lý Huyền Anh nheo mắt, ánh nhìn lạnh lẽo hiện lên vẻ độc ác.

Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Thuận An Đế triệu Lý Huyền Mô vào cung, không chỉ Thái tử mà cả những hoàng tử khác cũng bị gọi tới để phân ưu.

Nghe được tin này, Ninh Quốc công lập tức cáo bệnh ở nhà, từ chối không tiếp khách.

Nếu đến lượt các hoàng tử phải dâng bạc, thì khoảng cách đến lượt đám thần tử họ cũng chẳng còn xa. Đem tiền ra khác nào như ném bánh bao thịt cho chó, có đi mà không có về.

Việc gì mà đòi tận trung khi Lý Đế chẳng phải minh quân. Như Lục gia trung thành cả đời cuối cùng lại chịu cảnh bị tịch thu gia sản, lưu đày nơi đất khách. Sự trung thành của họ chẳng lẽ phải chịu kết cục như thế sao?

Tại Chu gia, ba huynh đệ đang ngồi trong thư phòng, nghe tin báo đến. Đại gia cười sảng khoái, nói: "Cha, người nói xem Hoàng Thượng làm cái gì mà để Yêu Đạo chỉ nhắm vào hoàng cung?"

"Chúng ta còn chưa thấy bóng dáng Yêu Đạo kia đâu, đến giờ trong phủ chỉ mất đi hai con gà."

Tam gia nói thêm: "Mà hai con gà đó cũng là do đại tẩu trộm bắt nướng."

Nhị gia cười ha hả: "Chớ có nói bậy, đại tẩu các ngươi là quý nữ danh môn, sao có thể làm việc trộm cắp? Nhất định là lão Tứ làm!"

Tứ gia trong lòng gượng cười, tự thầm nhủ: Đúng là không tin nổi miệng lưỡi nhân gian!

Ninh Quốc công vuốt râu, trầm ngâm một lát rồi đột ngột nói: "Ta muốn từ quan!"

Vừa mới duỗi tay bưng chén trà sứ men xanh lên, định nhấp một ngụm, Chu đại gia suýt nữa phun cả trà ra qua mũi.

Ông ấy ho khan dữ dội, luống cuống đặt lại chén trà xuống bàn, rồi gấp gáp hỏi: "Không phải, cha, người vừa nói gì cơ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-330.html.]

Ninh Quốc công nhìn đại nhi tử với dáng vẻ lôi thôi vụng về, đôi mày ông giật giật liên hồi. Ngày trước, ông cũng từng là một người đĩnh đạc, chính trực như quân tử, nhưng không hiểu sao lại sinh ra một đứa con sốt sắng, vội vàng như vậy! Đã học dáng vẻ phong lưu, cuối cùng lại nuốt hết vào bụng, thành ra toàn trò bày biện chớt nhả!

Thật muốn vung chổi đập vài cái cho hả dạ.

"Ta nói, ta muốn từ quan."

Chu đại gia há hốc miệng: "Người hồ đồ rồi sao?"

Ninh Quốc công nhíu mày, nếp nhăn trên trán hằn lên. Ông đảo mắt, đưa tay tìm cây chổi lông gà, chỉ muốn vụt một cái vào cái miệng không biết giữ của đứa con này.

Tam gia và Tứ gia đã quen với những tình huống như thế này. Người ta nói "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng", đại ca của họ hẳn là bị lây nhiễm tính tình từ cái tên Lục gia lưu manh kia mà ra cái thói cợt nhả thế này.

Lớn lên liền thích làm oai làm phách, nói sao cũng không đổi được.

"Cha, vì sao muốn từ quan?" Tam gia hỏi, hắn tin chắc rằng quyết định của cha hẳn có lý do.

Tứ gia không nói gì, chỉ im lặng nhìn phụ thân, đợi nghe ông giải thích. Hai người đều giữ thái độ bình tĩnh trước biến cố.

Chu đại gia vội vã chen vào: "Cha à! Chúng ta nếu từ quan rồi, sau này ai đứng ra sửa lại án xử sai của Lục gia đây? Chẳng lẽ lại để tiểu muội chịu khổ mãi ở chốn lưu đày?"

Nghĩ đến chuyện để tiểu muội hòa ly cũng không khả thi, vì biết lòng dạ muội ấy đã đặt cả vào Lục Phong, cái tên hỗn đản kia. Còn vì con cái mà tiểu muội chắc chắn sẽ không rời khỏi Lục gia.

Ninh Quốc công trừng mắt: "Ngươi im miệng cho ta!"

DTV

Nhìn đứa con này chỉ thêm phiền lòng!

Chu gia vốn là thế gia thanh liêm, sao lại sinh ra một đứa con như thế này!

Ninh Quốc công liếc nhìn Tam gia và Nhị gia đang ngồi đoan chính, khí chất tao nhã, sắc mặt mới dịu đi đôi chút.

"Lý gia hiện giờ vận số đã cạn, Hoàng Thượng chẳng biết thế nào lại đắc tội với một Yêu Đạo thần thông quảng đại, đến mức quốc khố đã bị hắn cướp sạch. Tin tức này, Hoàng Thượng có giấu được thiên hạ, cũng không qua mắt được ta."

"Chỉ cần Yêu Đạo còn chưa bị diệt trừ, thì Lý gia sẽ không được yên ổn. Ngôi vị hoàng đế, người của Lý gia cũng chẳng thể giữ lâu. Bây giờ việc quan trọng nhất là phải biết bo bo giữ mình."

Quốc khố là căn cơ của quốc gia, không có bạc thì việc gì cũng không làm được. Chỉ cần Yêu Đạo kia còn sống, ai dám chắc hắn sẽ không quay lại lần nữa?

Trong thời gian ngắn ngủi chỉ hơn một tháng, hoàng cung đã bị hắn vơ vét sạch ba lần. Đợi đến lần kế tiếp, khoảng cách còn bao xa?

Loading...